Saturday, 28 February 2015

Phượng Yêu (tập 50)

Phượng Yêu (tập 50)

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Thế là mối... meo đơn phương bác dành cho Ếch công chúa tính đến nay đã tròn con số 50 tập, lớn hơn phân nửa số lần đảng CSVN quang vinh muôn năm kỷ niệm ngày thành lập vừa rồi, mà trong diễn văn ăn mừng chú đương kim đảng trưởng Bú Lí khẳng định đại khái rằng, từ trước đến giờ và tận mãi muôn đời con cháu mai sau không có lực lượng nào có thể bì kịp đảng của chú ấy.

Trong tinh thần tự sướng mừng meo thứ 50, bác hồ hởi phấn khởi như Bọ Lập được tạm tha chống gậy về nhà ăn Tết với vợ con sau khi bị bắt quả tang đang nằm trên giường mổ cò xuống bàn phím còm-piu-tơ giữa thành phố Hồ Chí Minh đẹp nhất tên người vì người cho độc lập tự do không ai có trong đó có tự do báo chí, Tết năm nay bác (Chổi) chống mắt mổ meo này chúc mừng Phượng... thành công dân Mỹ (?). 

Tuy nhận tin vui này "với sự dè dặt thường lệ" vì chưa được đọc/nghe chính đương sự, hay ít ra báo lề Tía lên tiếng, nhưng bác cứ mừng đại. Mừng đại vì đây là một tin vui cực kỳ hoành tráng khiến ai cũng bức xúc bực xục. 

Nhưng tại sao lại vui khi được nhập tịch Mỹ trong khi Phượng đang là công dân của một nước mà cả thế giới loài người tiến bộ thời chống Mỹ cứu nước Tàu mơ ước ngủ dậy thành... đầu nón cối, chân dép râu, tay tem phiếu xếp hàng chờ ba tấc vải thô không đủ che kín cụ Hồ? Lại nữa, PY không phải là công dân bình thường như dân oan, dân cỡi truồng đứng sắp hàng cho khách Đài Loan, Đại Hàn tuyển lựa, dân đu dây đi chợ hay cô giáo chui bọc nylon trôi đi dạy học bên kia sông... mà là công dân thượng hạng, siêu đẳng cấp, ngồi trên đầu thiên hạ; đó là chư nói đến "phong cách quý phái" của tiểu thư đệ nhất ái nữ của vị thủ tướng bậc nhất Châu Á do tờ báo nổi tiếng bên Đức về quảng cáo xử lý rác bình chọn; trong khi đệ nhất ái nữ của Mỹ có làm nên đình đám, tiếng tăm gì đâu, chẳng hạn như hai chị em sinh đôi con TT Bush, cô Chelsea con một của TT Clinton. 

Phượng Yêu ôi, thực ra thì bác chả vọng ngoại vậy đâu, lại càng chả vọng "thằng" Mỹ nó bỗng dưng tháo chạy để bác phải làm hàng thần lơ láo, vào tù học tập mấy anh quản giáo trình độ ngáo ngáo ngơ ngơ, tệ hơn thằng khờ ngoài chợ, nhưng Phượng vào quốc tịch Mỹ hay bất cứ làm dân nước nào, kể cả Lào, Miên, Phi Châu, Thổ Dân nào cũng hơn là công dân của cái gọi là nước CHXHCN... mà mỗi lần nghe đến hai tiếng VN làm cái đuôi cho tên gọi, bác thấy xót xa, nên khi phải nhắc đến bác thay hai chữ VN bằng hai chữ CC, khiến người thì đọc là Chấm Chấm, người thì nói là XHCN cái Con Chi đó, khiến tổ quốc bị xục phạm.. 

Lý do mừng khi Phượng trở thành công dân nước ngoài rất đơn giản, cũng dễ hiểu thôi. Ở các nước ấy, dù to hay nhỏ, giàu hay nghèo, đẹp hay xấu, văn minh hay mọi rợ, họ không bị có cha già dân tộc như hạng Hồ Chí Minh, hay quốc sư kiểu Vũ Khiêu. Tại sao lại Hồ Chí Minh và Vũ Khiêu? Phượng Yêu cũng đã thừa biết qua những sự thật không thể chối cãi tràn ngập trên mạng. 

Ở đây bác chỉ cần nhắc sơ qua về lão già Vũ Khiêu đang là đề tài "hot". 

Quốc sư gì mà đổi tên họ Việt ra họ Tàu, xác nhận tổ tiên mình là thái thú giặc sang đô hộ nước ta; Quốc sư gì mà ba ngày Tết truyền thống Việt Nam lại diện toàn y phục toàn Tàu từ đầu xuống thân; quốc sư gì mà đi chôm thơ của Lý Bạch, sửa làm của mình để tặng người; quốc sư gì mà ôm hôn con gái như... bác Hồ ôm hôn các "cháu ngoan"... 

Chạy mặt khỏi cái đám gọi là "cha già già dân tộc", "quốc sư" ấy, ai mà không mừng, phải không Phượng Yêu. 

Chúc mừng, chúc mừng, đại chúc mừng Phượng Yêu. 





Ác nhập vai hiền dễ giấu đầu lòi đuôi















Le Nguyen (Danlambao) - ...Qua những dòng chữ ghi trong sổ tang ông Nguyễn Bá Thanh được các báo nô bồi bút cho là ai đọc qua cũng phải nghẹn lòng... cái nghẹn lòng đó cần phải xét lại? Xét lại là bởi những ai có tiếp cận thông tin liên quan đến cuộc đời theo đảng cho đến lúc lâm trọng bệnh và chết của ông Nguyễn Bá Thanh, không khỏi làm cho những người lương thiện nổi gai ốc ghê sợ cho sự dã man, độc ác, bạo tàn của loài cộng sản. Cái chết của Nguyễn Bá Thanh giúp cho mọi người dân Việt có cơ sở xác định lời nhận định về bản chất cộng sản của thượng tọa Thích Trí Quang luôn luôn đúng cho mọi thời đại “Cộng sản nó giết mình hôm nay, ngày mai nó đem vòng hoa đến phúng điếu!”...

*

Thời đại thông tin bùng nổ hẳn có rất ít người không biết đến sự bạo tàn, độc ác, gian manh cùng với nhiều thói hư tật xấu không phải là hiện tượng cá biệt của cộng sản mà đã trở thành bản chất phổ biến nằm trong tim óc máu xương của băng đảng giết người cướp của CSVN. Có lẽ cũng không ai đủ sức đủ tài cũng như không có bút mực nào có thể ghi lại đầy đủ sự độc ác lẫn tội ác của đảng cộng sản gây ra cho đất nước dân tộc Việt Nam gần một thế kỷ qua.

Do đó, mỗi bài viết của từng tác giả chỉ có thể vạch trần một phần bản chất độc ác và tố cáo được một mảng rất nhỏ tội ác mà băng đảng cộng sản cố tình che giấu lẫn dàn dựng cho các diễn viên nhập vai diễn trò trên các sàn diễn do đảng chọn lọc, biên tập, đạo diễn từ chỉ đạo trực tiếp đến chỉ đạo từ xa.

Thòi gian gần đây với phương tiện truyền thông hiện đại, người dân được thấy nhiều hoạt cảnh hài hước thường xuyên diễn ra trên sàn diễn “quốc hội” có hơn 90% là đảng viên cộng sản, gần 10% còn lại có lựa chọn để diễn trò dân chủ ở chỗ được đảng, nhà nước xưng tụng là cơ quan quyền lực cao nhất nước. Điển hình cho những màn hài hước ở sân khấu quốc hội, là màn diễn của diễn viên Trần Thị Quốc Khánh, thạc sĩ luật, cử nhân báo chí, là đương kim Ủy viên thường trực ủy ban khoa học công nghệ, là đại biểu quốc hội khóa 11, 12, 13... nhập vai “hiền” kêu gọi chấm dứt lễ hội gây đau đớn cho loài vật, có đoạn đọc được như sau:

“...Xã hội tiến bộ, hướng con người đến lòng khoan dung, nhân ái, vậy mà chúng ta vẫn còn tổ chức lễ hội mang nhiều nghi thức rùng rợn như chém đầu lợn, tranh nhau quệt tiết lợn thì không nên. Hình ảnh con lợn bị trói chặt 4 chân, bị quật ngã ra giữa sân, bị một tay đao chém đứt đầu thì chẳng khác gì hành hình thời trung cổ...

... Hội đâm trâu ở Tây Nguyên cũng cần phải rà soát. Con trâu là đầu cơ nghiệp của người dân, là con vật hiền lành. Vậy mà trong lễ hội đâm trâu, người ta cột trâu lại rồi đâm để cho nó chết dần. Chưa kể nếu chẳng may con vật đau quá mà giãy giụa, đứt thừng, đâm húc... còn gây nguy hiểm cho người dự hội...

... Hội chém lợn chỉ là hội làng nhưng hành vi chém lợn được thực hiện ở nơi đông người, máu me bắn tung tóe, mọi người đổ xô thấm máu lợn vào những tờ tiền lẻ gây ảnh hưởng đến hình ảnh người Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế...

... Mới đây, dự thảo Luật thú y đã trình Quốc hội và chờ thông qua có quy định không được giết mổ động vật ở những nơi không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm và phải giảm thiểu đau đớn cho động vật trong quá trình giết mổ. Tôi nghĩ khi luật được thông qua thì những hành vi như trên sẽ không còn lý do để tồn tại...”

Nghe thoáng qua nội dung phát biểu về lòng khoan dung, nhân ái đối với loài vật của bà đại biểu Trần Thị Quốc Khánh, thật đáng khen không có gì để chê trách và mọi người, trong đó có đảng, nhà nước cần phải khuyến khích, nhân rộng phổ biến, đưa vào chương trình giáo dục lòng khoan dung, nhân ái cho nội bộ cán bộ, đảng viên cộng sản học tập, thực thi, thể hiện mọi lúc, mọi nơi lòng khoan dung, nhân ái ngay trong giờ thi hành công vụ lẫn ngay cả ngoài giờ thi hành công vụ!

Thế nhưng khi đi sâu vào thực tiễn đời sống lẫn phân tích nội dung lời phát biểu của bà đại biểu Trần Thi Quốc Khánh, không khó để người đọc, nghe... nhận ra lời phát biểu của bà Quốc Khánh có vấn đề không đàng hoàng, mang tính cách diễn trò khá lộ liễu hơn là thực tâm của người có lòng nhân ái, bao dung: một là trong câu lời phát biểu của bà đại biểu quốc hội không phát sinh từ lòng khoan dung, nhân ái thật sự mà do bà sợ hành hạ loài vật gây ảnh hưởng đến hình ảnh người Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế; hai là trước khi cũng như sau khi đại diện đảng, nhà nước ký công ước chống tra tấn thì người dân bị tra tấn đến chết vẫn không thấy bà Quốc Khánh quan tâm nhắc đến mà lại quan tâm đến sự đau đớn của loài vật là sao, có gì khuất tất trong đó?

Không quan tâm đến loài người lại quan tâm đến loài vật, điều đó là bất bình thường, không thể hiện được lòng khoan dung, nhân ái của vị đại biểu, đại diện cho tiếng nói của nhân dân ở diễn đàn quốc hội. Hành động của bà Quốc Khánh chỉ làm nổi bật bản chất của cái cơ quan được cho là quyền lực cao nhất nước - trong đó có bà Quốc Khánh cùng với các đồng chí của bà, thực chất chỉ là đại biểu gật, là công cụ tay sai đắc lực làm theo lệnh của đảng, nhà nước CSVN.

Có lẽ trò diễn của bà Quốc khánh đến trẻ con còn biết bởi rằng, thì, là... đối với những ai không động lòng trắc ẩn, không phẫn nộ, không thấy đau lòng trước sự dã man, tàn bạo của những tên côn an côn đồ máu lạnh đày đọa, hành hạ, đánh đập những anh chị em đồng loại, đồng bào cho đến chết thê thảm mà lại mở miệng nói đến lòng khoan dung, nhân ái có đáng tin cậy không? Chắc chắn là những ai khờ khạo lắm cũng nhận ra ý đồ nằm đằng sau lòng khoan dung, nhân ái của cá nhân, tập thể này.

Với sự khủng hoảng toàn diện có nguy dẫn đến sụp đổ chế độ nên đảng, nhà nước CSVN diễn trò “nhân đạo” ký kết hiệp ước chống tra tấn và ứng cử vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Dù đã ký kết chống tra tấn nhưng người dân vẫn bị đánh đập, tra tấn, nhục hình, ép cung đến đỗi trở thành bệnh hậu, thậm chí chết rất phổ biến trong các trại tạm giam, trại tù không hề suy giảm.

Có thể nói quan tâm đến sự chết chóc của người dân chưa có kết luận vô tội hay có tội của tòa án, đây mới chính là lòng khoan dung, nhân ái cần bà đại biểu lên tiếng tranh đấu không khoan nhượng với sự độc ác, dã man, tàn bạo của những kẻ nhân danh thi hành công vụ của chế độ mà bà là một thành viên danh giá trong cái cơ quan quyền lực cao nhất nước. Với vị thế đại biểu quốc hội, bà có đủ điều kiện thúc đẩy hiệp ước chống tra tấn trở thành hiện thực trong đời sống luật pháp Việt Nam để chặn đứng tội ác ghê tởm này.

Người dân ai cũng thấy sự tàn bạo, độc ác, gian manh của cán bộ, đảng viên, quan chức lãnh đạo không thể che giấu nhưng mở mồm ra là giảng giải đạo đức, nói đến lòng khoan dung, nhân ái và hiện tượng diễn trò “nhân đạo” này không chỉ co cụm trên các diễn đàn độc diễn trong nước mà còn được các lãnh đạo trung, cao cấp của đảng, nhà nước cộng sản đem ra diễn trên các diễn đàn quốc tế để giải thế bao vây cô lập của thế giới đối với chế độ độc tài độc ác, man rợ chống lại sự tiến bộ của loài người văn minh.

Có nhiều trò diễn không khác với đại biểu Trần Thị Quốc Khánh diễn trên diễn đàn quốc hội, ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đã từng nhập vai diễn trò nhân đạo, khoan dung, nhân ái trên diễn đàn Liên Hiệp Quốc, với những câu lời ướt át lâm ly bi đát như sau:

“…Sinh mạng con người dù màu da nào cũng quý như nhau. Mạng sống của một người bị cướp đi thì đối với một gia đình dù ở ngay khu Manhattan này hay ở nơi hẻo lánh nào đó trên trái đất cũng đều là mất mát thương đau.

Bất kỳ hành động hiếu chiến nào đều phải bị lên án, ngăn chặn. Bất cứ nỗ lực ngăn ngừa xung đột nào đều phải được trân trọng, ủng hộ. Còn một biểu hiện dù mong manh của sự sống, người thầy thuốc cũng phải tận tâm cứu người…”

Đó là lời của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “thủ diễn” ở cuộc hội thảo cấp cao của Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc lần thứ 68 trước khi Việt Nam ký kết hiệp ước chống tra tấn, gần thời điểm bầu phiếu cho thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc và Việt Nam là một ứng viên!

Từ đó đến nay, Việt Nam đã trở thành viên của hiệp ước chống tra tấn, của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc nhưng tình trạng nhân quyền trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa việt nam vẫn không có gì thay đổi - nhân phẩm, nhân quyền vẫn tiếp tục bị chà đạp thô bạo và tình trạng người dân bị bắt lẫn bị mời vào đồn công an “xin ngủ lại thắt cổ tư tử” bằng dây giày, dây sạt pin điện thoại, dây thắt lưng, bằng khăn, bằng áo quần... nhưng thân thể người “tự tử” tím tái, bầm giập, gãy xương sườn, nứt sọ... không hề suy giảm mà có phần táo tợn hơn lúc ông Nguyễn Tấn Dũng giả giọng buồn nói ở đại hội đồng Liên Hiệp Quốc “...một biểu hiện dù mong manh của sự sống, người thầy thuốc cũng tận tâm cứu người...”

Ngày nay với thông tin tràn ngập về cách cộng sản giết người dã man từ quá khứ đến hiện tại, chỉ có những ai không có điều kiện tiếp cận mới không biết đến sự tàn bạo, độc ác, xảo quyệt của cộng sản, nhất là CSVN. Nét đặc thù, đặc biệt của CSVN là nó không chỉ tàn bạo, độc ác với các đảng phái yêu nước không yêu cộng sản, với trí, phú, địa, hào kẻ thù của giai cấp, với các phần tử phản động chống phá cách mạng... mà còn độc ác, tàn bạo với cộng sản đệ tứ cùng là cộng sản nhưng khác chủ trương, đường lối cách mạng.

Đáng kinh tởm hơn nữa là nó tàn bạo, độc ác, dã man với chính đồng chí của nó. Các “nạn nhân” của sự tàn bạo, độc ác gần nhất của CSVN là Dương Chí Dũng, Phạm Quý Ngọ, Nguyễn Hữu Thắng, Nguyễn Bá Thanh đã và đang làm nhức nhói trong nội bộ đảng lẫn gây xôn xao dư luận xã hội.

Đối với nhân dân thì những tên mù đảng vừa kể đều đáng tội chết và không có gì để bàn cãi. Thế nhưng cái chết của Nguyễn Bá Thanh khá đặc biệt, nó đã làm nóng dư luận truyền thông của cả lề dân lẫn lề đảng - phát sinh từ các thông tin liên quan, không có kết luận chung cuộc như Nguyễn Bá Thanh chết bởi chứng rối loạn sinh tủy do “đồng chí không không thấy” nào đó hạ độc thủ bằng chất phóng xạ và thông tin ông “hốt hết, hốt liền” bị đồng chí thanh toán được củng cố do con gái ông Thanh hé lộ qua bài thơ khóc cha trong đó có câu “...Đời phụ ba nhưng ba hưởng được lòng dân...” đã được con trai của ông Thanh hổ trợ phổ biến trong điếu văn khóc tiễn ông đi về nằm cạnh tổ tiên ông bà trong nghĩa trang gia tộc Nguyễn Bá mà không “an giấc ngàn thu” bên cạnh các đồng chí của ông trong nghĩa trang liệt sĩ?

Điểm đặc biệt khác nữa là lúc ông Nguyễn Bá Thanh từ Đà Nẵng ra Hà Nội là trưởng ban nội chính đã không được các đồng chí của ông tín nhiệm trong cuộc bầu bán vào bộ chính trị nhưng đến khi ông Thanh chết thì lại được đồng chí các cơ quan, bộ ngành thống nhất, đề xuất chủ tịch nước tặng thưởng huân chương độc lập hạng nhất cho ông Nguyễn Bá Thanh và có biết bao lời có cánh của lãnh đạo các cấp ca ngợi không tiếc lời như:

“...Công việc ở Trung ương Đảng phân công cho đồng chí vẫn còn dang dở, chắc hẳn các đồng chí trong đơn vị sẽ tiếp nối những tâm huyết của đồng chí. Vĩnh biệt đồng chí với tấm lòng mến thương và luyến tiếc của nhiều người, trong đó có cả tôi nữa...” (chủ tịch nước Trương Tấn Sang)

“...Tham gia Cách mạng từ rất sớm, suốt cuộc đời cống hiến đến hơi thở cuối cùng, đồng chí đã để lại những thành quả, dấu ấn đáng ghi nhận. Cầu mong đồng chí thanh thản yên nghỉ...” (Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.)

“ Vô cùng thương tiếc vĩnh biệt đồng chí Nguyễn Bá Thanh, người có công lớn trong xây dựng, phát triển thành phố Đà Nẵng. Xin chia buồn sâu sắc đến gia quyến đồng chí Nguyễn Bá Thanh.” (Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.)

“...Tấm gương lao động của đồng chí đã thể hiện lòng yêu nước, yêu quê hương; dám nghĩ dám làm trong quá trình hình thành tư duy và phát triển của thành phố Đà Nẵng; là tấm gương lao động miệt mài cho lớp trẻ đáng trân trọng và học tập. Vĩnh biệt đồng chí, chúng tôi nguyện sát cánh cùng BCHTW, tiếp tục đóng góp để xây dựng đất nước...” (Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc.)

“...Tư duy năng động, ý kiến thẳng thắn, tinh thần kiên quyết, hành động mạnh mẽ trong thực hiện nhiệm vụ do Đảng phân công,… là những điều chúng tôi nhớ về đồng chí Nguyễn Bá Thanh...” (Bí thư thành phố Sài Gòn Lê Thanh Hải)

“...Người cán bộ năng động, sáng tạo và quyết đoán, người có nhiều đóng góp cho sự nghiệp đổi mới đất nước, nhất là với Đà Nẵng. Xin cho gia đình tôi bày tỏ lời chia buồn sâu sắc trước toàn thể gia quyến trước nỗi đau không gì bù đắp được...”(Trưởng ban tuyên giáo trung ương Đinh Thế Huynh.)

Qua những dòng chữ ghi trong sổ tang ông Nguyễn Bá Thanh được các báo nô bồi bút cho là ai đọc qua cũng phải nghẹn lòng... cái nghẹn lòng đó cần phải xét lại? Xét lại là bởi những ai có tiếp cận thông tin liên quan đến cuộc đời theo đảng cho đến lúc lâm trọng bệnh và chết của ông Nguyễn Bá Thanh, không khỏi làm cho những người lương thiện nổi gai ốc ghê sợ cho sự dã man, độc ác, bạo tàn của loài cộng sản. Cái chết của Nguyễn Bá Thanh giúp cho mọi người dân Việt có cơ sở xác định lời nhận định về bản chất cộng sản của thượng tọa Thích Trí Quang luôn luôn đúng cho mọi thời đại “Cộng sản nó giết mình hôm nay, ngày mai nó đem vòng hoa đến phúng điếu!”

Việc tặng thưởng huân chương độc lập cùng với việc đến phúng điếu, viết lời chia buồn “vô cùng thương tiếc” của lãnh đạo cộng sản cũng chỉ là diễn trò để che giấu tội ác và lãnh đạo cộng sản đã giấu đầu lòi đuôi.






Thursday, 26 February 2015

Ngai vàng của phú Nông: chân dung cái con cụ-hồ của đảng

 

Ngai vàng của phú Nông: chân dung cái con cụ-hồ của đảng

Vì sao bức ảnh nhà ông Nông Đức Mạnh làm ‘dậy sóng’ dư luận?



image





Preview by Yahoo
















Vũ Đông Hà (Danlambao) - Ngai vàng của phú Nông được xuất hiện và bị hô biến là hình ảnh của con cụ-hồ lộ hàng sau nhiều năm cố gắng che chắn bởi miếng tả màu đỏ có in hàng chữ sống chiến đấu học tập theo gương Trần Dân Tiên. Nhưng bản chất của con tự do không thể mãi nằm yểu xìu trong bóng tối ẩm ướt, phải một ngày ngoi ra cho thiên hạ thấy được khát vọng vươn lên của nó. Nó ngoi ra được hơn 1 ngày và đảng đã phải nhanh chóng kéo phẹt-mơ-tuya lại, buột nó phải trở về với hình dáng con giun, nằm im nhũn dưới cái quần lót ố vàng mang nhãn hiệu C.B. để mơ màng giấc mộng đỏ đế vương.

Đã nhiều năm, người dân Việt ai cũng "cảm nhận" rằng đằng sau cái quần lót Trần Dân Tiên, nấp kín sau những thứ gọi là cần kiệm liêm chính, đại diện cho giai cấp vô sản, lối sống thanh cao, chống xa hoa lãng phí... là một con-tự-do đầy khát dục, thèm muốn đủ thứ. Nó khát danh, khát vọng, mê tiền tài và vô cùng khát gái. Đằng sau hình ảnh của cái gọi là người cộng sản chân chính phơi mình bên bờ suối là một cái gì đó nhờn nhợn, núp ẩn trong hang, lỡ đụng vào phải đi rữa tay 30 lần.

Cái nhờn nhợn ra đời từ trong hang động đó từng là nhân vật số một nắm quyền lãnh đạo đất nước 90 triệu dân. Nó là biểu tượng của mọi biểu tượng mà đảng không-có-gì-quý-hơn-con-tự-do đã vẻ vời, trang điểm, thoa son, trét phấn qua nhiều năm tháng nạ dòng để nó có thể vỗ ngực tự xưng là kẻ có tư cách nhất, vinh quang nhất, xứng đáng nhất... trong việc đưa đường dẫn lối cho 90 triệu người rách nát đi về thiên đàng hạ giới.

Đầu xuân con Dê, từ cảm nhận thì người ta đã thấy. Người ta thấy nó, thấy được dương bản thật sự của nó. Nó: con cụ-hồ của đảng lần đầu tiên ló đầu ra dưới ánh sáng mặt trời. 

Nó không khác gì tên cha già vô thừa nhận của nó. Hoang dâm, ham muốn danh vọng, lừa đảo và đạo đức giả. Nhưng khác cha nó, kẻ biết giấu điếu thuốc ngoại thơm tho vào túi quần trước khi xắn ống quần bước xuống ruộng với dân đen để phì phà điếu thuốc nội, biết ra lệnh thủ tiêu người tình đã qua vài lần vùi hoa dập liễu và sau đó bình thản ngồi vẻ tiếp chân dung con C(ủa) B(ác) của mình là một con vật còn trinh nguyên... thì nó sẵn sàng trình làng cho thiên hạ thấy ước muốn của một tên Nông đua đòi làm Phú, một kẻ có tài cướp người tình của con trai và vượt qua cả cha nó là người từng chơi vợ của đồng chí mình. 

Nó, cái con cụ-hồ của đảng đã mừng đảng mừng xuân một cách hoành tráng, sáng loáng ngai vàng, óng ánh mộng đế vương. Nó chính là chân dung của đảng.

Nhưng hành động của đảng khi kéo phẹt-mơ-tuya bụm che con cụ-hồ vừa ngóc đầu ra thở mới nói lên được bản chất của đảng. Dẹp đi cái gọi là thông tin trung thực của con Ếch. Nó chỉ được trung thực 1 ngày như là một sự cố tai nạn quần áo - wardrobe malfunction. Sau đó, phải trở lại tính "trung thực kiểu đảng": con cụ-hồ phải luôn được nhìn như là một con vô sản, trinh nguyên, trong trắng, chỉ biết phục vụ gối chăn, nhưng trăm lần không, ngàn lần không: nó không thèm sướng và thề không được sướng!!!

Con cụ-hồ ló mặt trong một ngày xuân rồi biến, nhưng cũng đã đủ ghi dấu ngàn thu. Đã đủ để từ cái con tự do họ Nông tên Đờ Mờ này, những người "cộng sản chân chính" khi nằm ngủ còn mơ về một ngày xưa "làm tốt" nào đó hiểu được rằng: đằng sau cái mảnh khố màu hồng ấy, tất cả, tất cả từ thời của cụ cho đến thời của cu, chỉ là những con tự do nhờn nhợn, dơ bẩn, tràn trề dục tính, chỉ muốn mang sứ mệnh rất sướng và rất khoái: làm cha thiên hạ. 





CS bắt nhà báo làm việc thay cho dư luận viên?


Thứ trưởng bộ TT&TT Trương Minh Tuấn cho biết đảng CS sẽ đẩy mạnh hoạt động 'đấu tranh trực diện trên mạng' bằng đội ngũ các nhà báo, phóng viên giỏi.


CTV Danlambao - Ông Trương Minh Tuấn, thứ trưởng bộ thông tin truyền thông cộng sản lại tiếp tục giở trò vu cáo khi nêu đích danh Dân Làm Báo là trang blog có nội dung "chống đối, bôi nhọ, nói xấu đảng và nhà nước".

Trong cuộc phỏng vấn đầu năm với Infonet - tờ báo thuộc bộ thông tin truyền thông, vị quan chức này cũng cáo buộc những trang mạng như Dân Làm Báo đã gây 'tác động rất lớn đến tâm tư, nguyện vọng, tình cảm của nhân dân' đối với đảng cộng sản.

"Hiện nay, trên mạng xã hội, nhất là các blog cá nhân thì có nhiều blog chống đối, bôi nhọ, nói xấu Đảng và Nhà nước ta. Gần đây nhất có các blog như Quan làm báo, Dân làm báo..."

"Những thông tin xấu độc hại đó nếu chúng ta không kịp thời ngăn chặn, giải quyết thì sẽ tác động rất lớn đến tâm tư, nguyện vọng, tình cảm của nhân dân, gây tâm lý hoài nghi trong xã hội", thứ trưởng Trương Minh Tuấn biện minh cho việc chặn tường lửa đối với Dân Làm Báo trong nhiều năm vừa qua.

Không thấy vị quan chức này nhắc đến 'Chân Dung Quyền Lực' - một trang mạng đình đám trong thời gian vừa qua được lập với mục đích ủng hộ quyền lực cho thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và giúp ông này triệt hạ các đối thủ chính trị. 

Cũng cần nói thêm, ông Trương Minh Tuấn cũng chính là người chủ trì cuộc họp công bố kết luận xử phạt đối với báo Người Cao Tuổi hôm 9/2/2015. Trước khi trở thành thứ trưởng bộ thông tin truyền thông, ông Tuấn từng giữ chức phó trưởng ban tuyên giáo trung ương của đảng cộng sản.

Không chủ trương ngăn mạng xã hội?

Theo thứ trưởng Trương Minh Tuấn, trong thời gian vừa qua, nhà cầm quyền CSVN đã dùng đến nhiều "biện pháp kỹ thuật" để ngăn nhặn các thông tin bị cho là "xấu, độc hại" trên mạng internet.

Các "biện pháp kỹ thuật" được nhắc đến chính là việc sử dụng tường lửa để ngăn chặn truy cập, thậm chí là các thủ đoạn tấn công tin tặc do nhà cầm quyền CSVN đứng đằng sau.  

"Trong thời gian qua, Bộ TT&TT đã phối hợp với các cơ quan chức năng đấu tranh ngăn chặn các thông tin xấu, độc hại trên mạng." 

"Chúng ta không có chủ trương ngăn chặn mạng xã hội phát triển, tuy nhiên, ngoài các biện pháp kỹ thuật đối với các blog, mạng xã hội có thông tin xấu, độc hại, thì cũng đã khuyến cáo các cơ quan báo chí tăng cường thông tin chính thống trên các phương tiện thông tin đại chúng để đấu tranh lại với các luận điệu xuyên tạc".

Mặc dù khẳng định "không có chủ trương ngăn chặn mạng xã hội phát triển", tuy nhiên thứ trưởng Trương Minh Tuấn đã giấu đầu lòi đuôi khi cho biết đã dùng các "biện pháp kỹ thuật" để ngăn chặn các trang mạng có nội dung bị cho là "xấu, độc hại".

Trên thực tế, tất cả những thông tin sự thật về tình hình chính trị, xã hội tại Việt Nam đều bị đảng CS quy chụp là "xấu" và "độc hại".

Nhà báo phải "đấu tranh trực diện trên mạng"

Về kế hoạch sắp tới, vị quan chức từng là phó trưởng ban tuyên giáo này tiết lộ chủ trương huy động đội ngũ phóng viên, nhà báo tham gia "đấu tranh trực diện trên mạng". 

"Cần phải có những phóng viên giỏi trực diện đấu tranh trên mạng. Đấu tranh trực diện trên mạng là hoạt động cần phải đẩy mạnh trong thời gian tới", thứ trưởng Trương Minh Tuấn tiết lộ chủ trương mới của đảng cộng sản.

Trước đó, một quan chức tuyên giáo Hà Nội tuyên bố đã lập được nhóm "chuyên gia bút chiến" trên mạng với số lượng lên đến 900 thành viên. Lực lượng này còn được gọi là "dư luận viên", chuyên vào các diễn đàn và mạng xã hội để bảo vệ chế độ.

Với tuyên bố mới nhất của thứ trưởng Trương Minh Tuấn, phải chăng trong tương lai, các nhà báo sẽ bị đảng cộng sản Việt Nam bắt buộc phải đi làm thay cho công việc của các dư luận viên phò đảng?

Một lần nữa, những quái chiêu do đảng cộng sản tung ra đã cho thấy sự bất lực của chế độ độc tài trước sức mạnh lòng dân được thể hiện rõ rệt trên các mạng xã hội.




TPP: Không thể hoàn tất trong 2015 và không có Việt Nam














Phan Châu Thành (Danlambao) - ...TPP sắp được hoàn tất và không thể có Việt Nam. Việt Nam không có cửa nào hết. Nội dung yêu cầu của TPP với các nước tham gia rất rộng rãi, toàn diện mọi mặt kinh tế xã hội, quá cao với VN và VN thực sự không đủ tiêu chuẩn nào để là đối tượng đàm phán TPP. Việc CSVN tham gia đàm phán TPP chỉ chứng tỏ sự lưu manh tột độ của họ: họ biết là họ không đáp ứng được đa số yêu cầu của TPP và sẽ không muốn đáp ứng chúng nhưng họ vẫn sẽ hứa đáp ứng để được vào TPP như một cú lừa chính trị với dân với trong nước mà thôi, giống như họ đã làm với việc vào WTO và lời hứa bịp bợm “tự do tôn giáo”...

*

Michael Froman: “Mục tiêu là hoàn tất thỏa thuận TPP vào cuối 2015”?

Ông Michael Froman là đại diện đàm phán của Tổng thống Mỹ - Barack Obama cho Hiệp định Hợp tác Kinh tế Xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Partnership - TPP). Ông đã tuyên bố như trên vào tháng 1/2015, cách đây khoảng 1 tháng, trong khi cùng thời điểm đó Bộ trương Thương mại Úc tuyên bố TPP sẽ được ký kết trong vài tuần tới, vào khoảng giữa tháng Hai đến giữa tháng Ba 2015.

Nay đã là cuối tháng Hai rồi mà TPP vẫn im ắng... Vậy M. Froman là ai? M. Froman là người của đảng Cộng hòa, vì đảng này đang chi phối cả hai Viện của Quốc hội lưỡng viện Mỹ. Tình hình đó nói lên điều gì? Ba điều. Rằng TPP sẽ sớm hình thành, vì chính đảng Cộng hòa đang là động lực thúc đẩy điều đó - nhưng cũng không dễ và nhanh được như Bộ trưởng TM Úc nói. Và, TPP sẽ hình thành với nội dung, phong cách và nhất là đội ngũ thành viên “của” đảng Cộng hòa (lựa chọn). Điều thứ ba là, thời hạn “cuối” (deadline) thực sự của TPP là 2016, vì 2015 vẫn chỉ là... mục tiêu, và 2016 mới có nhiều sự kiện quan trọng khiến Mỹ cần TPP xuất hiện đúng lúc đó.

Ba lý do chính để TPP không thể hoàn tất trong 2015:

Tôi xin bình luận về ba điểm trên, chính là ba lý do mà theo tôi, TPP sẽ không được hoàn tất trong 2015 và khi được hoàn tất (2016) TPP sẽ không có Việt Nam.

Thứ nhất, ở thời điểm đầu năm 2015 này, nói TPP sẽ sớm hình thành là so với các mốc thời gian 2010, 2012, 2013... “chắc nịch” mà mấy chục đợt đàm phán TPP của các nước thành viên đã đề ra và... vượt qua, kể từ ngày ý tưởng TPP được Chính phủ Mỹ ủng hộ (2008), tham gia, mở rộng và nâng tầm thành chiến lược kinh tế cho cả Bán cầu Thái Bình Dương (các nước sẽ tham gia TPP nằm từ 90 độ kinh tuyến Đông sang 90 độ kinh Tây, qua TBD). Thế cho nên, cuối 2015 chỉ là mục tiêu tiếp theo mà TPP mới “bị trượt” đến mà thôi.

Tôi không phản đối gì TPP cả, rất ủng hộ nữa, cũng không phản đối ông Obama hay ông Froman, nhưng tôi không tin đàm phán TPP sẽ được hoàn tất trong 2015. TPP rất hay, rất cần, rất nhiều người/nước muốn tham gia, nhưng không ai phải có nó trong 2015 cả, vì bản chất và mục tiêu của nó phải là hiệu quả kinh tế bền vững cho các thành viên.

Thứ hai, để đạt hiệu quả kinh tế bền vững thì phải có đầu óc tỉnh táo và thực dụng cao hơn mơ tưởng để xem xét. Người Mỹ là dân tộc thực dụng, nhưng người Mỹ Cộng hòa mới là đại diện của trường phái thực dụng - tức chỉ xem xét hiệu quả thiết thực của mọi thứ, của nước Mỹ. Nay TPP thực sự nằm trong tay đảng Cộng hòa mà Tổng thống Dân chủ Obama chỉ là một đồng minh “bắt buộc-tự nguyện” vì chính Chính phủ của Obama đã chọn TPP làm chiến lược kinh tế “bán toàn cầu” mới cho nước Mỹ trong giai đoạn “chống Tàu” hiện nay và sắp tới. Vì thế nói nội dung, phong cách và đội ngũ thành viên TPP sẽ được đảng Công hòa xây dựng theo “tiêu chuẩn Cộng hòa” - tức là sao cho hiệu quả thiết thực, không “hơi mơ hồ và lãng mạn” như tổng thống Obama đôi lúc thể hiện.

Thế nào là một nội dung TPP hiệu quả thiết thực? Là ai (mọi thành viên) cũng đều có lợi ích kinh tế toàn diện từ nó (cho mọi tầng lớp, ngành nghề, lĩnh vực...), và điều đó làm nên lợi ích chung - Mục tiêu của TPP là khống chế được 60% nền kinh tế thế giới trong đó không có “nền kinh tế Panda” - gấu Panda sẽ phải đừng ngoài 60% đó, hay Panda sẽ chỉ lũng đoạn được trong 40% kia thôi. Mà trong 40% còn lại và bị “cách ly” ngoài TPP đó vẫn có cả EU và Nga nữa chứ (Ấn độ là một trong nhiều thành viên tiềm năng được mời tham gia TPP).

Thế nào là một TPP “phong cách Cộng hòa”? Hiệu quả thiết thực là một “phong cách cộng hòa” đầu tiên rồi, nhưng luật chơi minh bạch để ít bất ngờ xảy ra nhất là “phong cách cộng hòa” cơ bản. Có nghĩa là, nếu thành viên nào đáp ứng được đủ các điều kiện của TPP thì được tham gia, sẽ không có chuyện ai đó “xin hứa sẽ đáp ứng trong vòng 5-10 năm tới, nhưng hãy cho tôi thời gian ân hạn đó và cho tôi tham gia bây giờ”. “Phong cách Dân chủ” trong chuyện này có thể là như với con tàu WTO, càng đông càng vui, cho gấu Panda nó sợ? Vấn đề là ở chỗ, kinh tế Tàu mới nhìn tưởng như gấu Panda “dễ thương tội nghiệp”, nhưng thực tế nó có hành tung của “con ma rồng Tàu” - một thực thể rất đáng sợ vì “ma rồng” Tàu rất phi nhân tính, nó hút hết máu người Tàu trước làm sức mạnh bành trướng ra ngoài biên giới. Vì là “ma”, nó chỉ có thể tự chết, và cách đối phó với nó hữu hiệu nhất là ngăn nó ra ngoài (bằng TPP) càng nhiều càng tốt, cho đến khi nó tự chết hay tự phân ra thành nhiều Panda con, vì hết máu (đại hán) Tàu.

Từ nội dung và phong cách Cộng hòa của TPP sẽ định hình đội ngũ thành viên TPP. Đội ngũ đó chắc chắc sẽ không chấp nhận một kẻ rất Tàu, còn hèn mạt và yếu kém hơn Tàu nhiều, đứa con hoang của Tàu cộng, chỉ là cái đuôi không giấu được của Tàu, là nhà nước VN cộng sản hiện nay.

Đó là chưa nói đến bản chất Cộng hòa là không bao giờ chấp nhận cộng sản, dù là thỏa hiệp, và không phạm sai lầm thỏa hiệp với cộng sản (Tàu) lần thứ hai (lần đầu là năm 1972 khi Tổng thống Cộng hòa Mỹ Nixon đã đi đêm với Mao...)

Thứ ba, về mốc hạn thời gian - deadline thực sự cho TPP là cuối năm 2015 thực tế không còn ý nghĩa nữa. Nếu đàm phán TPP được hoàn tất trong năm 2012, hay 2013 hay muộn nhất là 2014 thì nó còn được coi là tác phẩm và thành tựu của đảng Dân chủ và Tổng thống Obama, và nó sẽ giúp ích cho đảng Dân chủ trong đợt tranh cử tới 2016 với đảng Cộng hòa. Nếu nó - TPP được hoàn tất vội vã ngay trong thời gian tranh cử của hai đảng thì nó sẽ nhiều khả năng bị ốm yếu hay chết yểu, vì đảng Dân chủ sinh ra chưa kịp thổi hồn cho nó mà đã phải bàn giao cho đảng Cộng hòa nuôi.

Tốt nhất cho nước Mỹ (và các nước sẽ tham gia TPP) là TPP được hoàn tất bởi chính phủ của Tổng thống Mỹ mới sau Obama, bất kể đó là Tổng thống từ đảng Dân chủ hay Cộng hòa. Thế cho nên tôi nói, deadline đích thực của TPP phải là 2016, sau kỳ bầu cử Tổng thống sắp tới của nước Mỹ.

TPP hoàn tất sẽ không thể có Việt Nam

Chỉ xét ba điểm trên đã thấy TPP sắp được hoàn tất (dù cuối 2015 hay trong 2016) không thể có Việt Nam. No way, Việt Nam không có cửa nào hết. Nội dung yêu cầu của TPP với các nước tham gia rất rộng rãi, toàn diện mọi mặt kinh tế xã hội, quá cao với VN và VN thực sự không đủ tiêu chuẩn nào để là đối tượng đàm phán TPP. Việc CSVN tham gia đàm phán TPP chỉ chứng tỏ sự lưu manh tột độ của họ: họ biết là họ không đáp ứng được đa số yêu cầu của TPP và sẽ không muốn đáp ứng chúng nhưng họ vẫn sẽ hứa đáp ứng để được vào TPP như một cú lừa chính trị với dân với trong nước mà thôi, giống như họ đã làm với việc vào WTO và lời hứa bịp bợm “tự do tôn giáo”.

Hơn nữa, có VN trong TPP thì mục đích tối thượng của TPP là cách lý “con ma rồng Tàu” khỏi 60% nền kinh tế thế giới bị sụp đổ, vì VN hiện nay là bóng hình và con hoang tự nhận là con nuôi của Tàu cộng.

Thế nhưng, sao bây giờ các nước thành viên TPP tiềm năng không loại ngay Việt Nam ra khỏi các vòng đàm phán TPP? Bớt đi một thành viên là ở giai đoạn này bớt đi nhiều vòng đàm phàn song phương với Việt Nam và đàm phán đa phương cũng bớt nhiều vấn đề khác biệt của Việt Nam? Là vì chính phủ Mỹ đang đàm phán TPP vẫn là chính phủ của đảng Dân chủ dù đã bị Lưỡng viện Cộng hòa khống chế. Mà Chính phủ Mỹ cần dùng đàm phán TPP để kéo VN xa quĩ đạo Tàu, gần quĩ đạo Mỹ hơn - một động tác chiến thuật hơn là chiến lược, giống như Mỹ đàm phán về vũ khí sát thương và hợp tác toàn diện với VN vậy. Chính phủ Mỹ làm như đang cố gắng kéo VN về phía xa Tàu cộng hơn, thực ra đó chỉ là một cách để quan sát cộng sản Việt Nam và quan hệ của chúng với Tàu cộng gần hơn, thật gần, để xem từ nay đến đầu 2016 chuyện gì sẽ xảy ra ở VN và có cơ hội nào cho dân chủ, nhân quyền thực sự cho VN không? Bởi vì, đầu năm 2016 CSVN sẽ có Đại hội 12 là sự kiện có thể khiến Mỹ cần thay đổi cả chiến lược và chiến thuật với VN. Đó mới là thời điểm mà Mỹ cần và nên có quyết định quan trọng về chiến lược và chiến thuật với VN - một phần nhỏ trong chiến lược Xoay trục về Thái Bình dương của họ.

Từ nay đến cuối 2015 đầu 2016 còn nhiều vấn đề mà nước Mỹ cần quan tâm hơn TPP nhiều, đó là chiến tranh ở Ucraine với Nga Putin, đó là chiến tranh với IS ở Irak và Libia, đó là củng cố các liên minh quân sự với các đối tác của Mỹ trên bờ Thái Bình dương và Ấn Độ dương, và tất nhiên là cả cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ thứ 45 nữa chứ.

Vậy, hãy để cộng sản VN mơ giấc mơ TPP không tưởng và bịp bợm của họ, và quan sát cuộc cạnh tranh tàn sát nhau của CSVN trước ĐH12 tới... rồi hãy nói: “Thôi, các anh quá tàn tệ với nhau thế, chúng tôi không chơi với các anh được đâu! Sorry, next time nhé! Hope so... ” cũng chưa muộn mà.




Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List