Friday, 23 October 2015

Cac Thai Tu va Cong Nuong cua " Thu Tuong Ech"

 
 

Con trai lớn thủ tướng làm bí thư Kiên Giang
Ông Nguyễn Thanh Nghị, con trai lớn của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa ‘được bầu’ giữ chức bí thư tỉnh uỷ Kiên Giang, nhiệm kỳ 2015 -2020.

Kết quả cuộc ‘bỏ phiếu’ vừa được đại hội đảng bộ Kiên Giang thông báo vào tối ngày 16/10/2015, tức chỉ vài tiếng sau khi người em út ông này là Nguyễn Minh Triết được loan báo ‘trúng cử’ vào ban chấp hành đảng bộ Bình Định.

Ông Nguyễn Thanh Nghị sinh năm 1976, chính thức trở thành bí thư tỉnh uỷ trẻ nhất trong chế độ CSVN ở tuổi 39.

Ông này được nói có bằng tiến sỹ ngành kỹ sư công chính tại  Đại học George Washington, Mỹ. 

Trong một động thái dọn đường trước đó, ông Trần Minh Thống - người vừa ngồi ghế bí thư Kiên Giang được 6 tháng đã phải nhường lại vị trí này ông Nguyễn Thanh Nghị. Ông Thống ‘được’ phân công làm phó trưởng ban chỉ đạo Tây Nam Bộ - vốn chỉ là một chức vụ hữu danh vô thực.

Điều này phần nào cho thấy diễn biến bên trong hội nghị trung 12, với sự gia tăng quyền lực ngày càng cao của đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - ứng cử viên nặng ký cho chức tổng bí thư vào năm 2016.

Năm 2011, ông Nghị khi đang làm việc tại đại học kiến trúc Sài Gòn thì bất ngờ được đưa về làm uỷ viên dự khuyết ban chấp hành trung ương đảng. 

Đến cuối năm, ông tiếp tục lên làm thứ trưởng bộ xây dựng cho đến tháng3/2014 thì được đưa về Kiên Giang làm phó bí thư tỉnh uỷ. 

Chỉ trong vòng một năm rưỡi về Kiên Giang, con trai cả của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã thăng quan tiến chức một cách chóng mặt, dù không làm được bất cứ thành tích nào đáng kể cho địa phương.

Kiên Giang được coi là ‘cái nôi’ cả về quyền lực lẫn tài chính của gia tộc thủ tướng, nơi mà đường quan lộ ông Dũng khởi phát, giúp ông từ một y tá quân y lê làm bí thư tỉnh rồi làm thủ tướng. 


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trang Nhà
Con út thủ tướng ‘trúng cử’ vào tỉnh uỷ Bình Định
Ông Nguyễn Minh Triết – con trai út 25 tuổi của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa được loan báo ‘trúng cử’ vào ban chấp hành đảng bộ Bình Định, nhiệm kỳ 2015 – 2020.

Kết quả này vừa được công bố tại đại hội đảng bộ Bình Định vào sáng ngày 16/10/2015. 

Bí thư tỉnh đoàn Bình Định Nguyễn Minh Triết, sinh năm 1990, là người trẻ tuổi nhất trong tổng số 55 uỷ viên ‘được bầu’ tham gia ban lãnh đạo đảng bộ tỉnh uỷ cho 5 năm tới.

Thông tin này hiện đang gây nhiều sự chú ý, đễn nỗi sự kiện ông Nguyễn Thanh Tùng (cấp trên ông Triết) lên làm bí thư Bình Định không còn được mấy ai quan tâm.

‘Đặc cách’ cho con thủ tướng

Trong một động thái được ‘bật đèn xanh’ trước đó, nhiều cơ quan truyền thông nhà nước đã tấn công tới tấp vào quyết định bổ nhiệm ông Lê Phước Hoài Bảo (con trai bí thư Quảng Nam Lê Phước Thanh) lên làm giám đốc sở kế hoạch – đầu tư ở tuổi 30.

Với chế độ cộng sản, sự kiện một người 25 tuổi ‘được bầu’ làm uỷ viên ban chấp hành đảng bộ tỉnh uỷ là một kỷ lục đáng kinh ngạc.

Tuy nhiên, kịch bản tương tự đã không xảy ra đối với sự ‘trúng cử’ của ông Nguyễn Minh Triết. 

Ngược lại, thái độ của truyền thông lề đảng đã cho thấy đây là một sự kiện hiển nhiên. Đã không có bất kỳ một tờ báo nào dám chất vấn hoặc nêu nghi ngờ về năng lực của ông Triết như đã từng làm đối với ông Bảo.

Sự khác biệt ở chỗ, ông Bảo là con trai một cựu bí thư đã hạ cánh an toàn, còn ông Triết là con trai đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - ứng cử viên tổng bí thư năm 2016.

Hồi cuối năm 2014, ông Dũng sau khi thâu tóm được trung ương đảng liền chỉ định con mình vào thẳng ban chấp hành đảng bộ Bình Định mà không qua bầu bán.

Sự ‘đặc cách’ này khiến các đối thủ chính trị của ông Dũng dù nóng mặt nhưng cũng đành bó tay bất lực. Không những ‘đặc cách’ cho con, ông Dũng còn đòi ‘đặc cách’ cho chính bản thân mình khi tiếp tục ở lại bộ chính trị dù đã quá tuổi nghỉ hưu.

Năng lực thái tử đảng

Nhờ vào bệ phóng quyền lực vững chắc của bố mình, ông Triết đã có đường quan lộ rộng rãi. Tuy nhiên, điều này cũng không giúp ông che giấu đi sự bất tài của bản thân.

Sau hơn 1 năm về Bình Định, ‘thành tích’ duy nhất được biết đến của ông Triết là ý tưởng làm một đoạn clip múa võ theo điệu nhảy breakdance. 

Thậm chí, ông Triết tỏ ra khá ngớ ngẩn khi kêu gọi sử dụng mạng xã hội của Viettel và Zing để tiếp cận thanh niên; vì theo ông, mạng xã hội Facebook phải trả phí từ 0,5 – 2,5 USD cho mỗi... account.

Trong khi đó, anh ruột ông Triết là Nguyễn Thanh Nghị cũng không khá gì hơn trong vai trò phó bí thư Kiên Giang, đến nỗi phải bị rời khỏi tổ công tác về việc xây dựng đặc khu kinh tế Phú Quốc.

Cả ông Triết lẫn ông Nghị đều được nói có bằng cấp tại Anh và Mỹ, nhưng không hề chứng minh được khả năng gì trong các cương vị được dọn sẵn. 

Trong khi đó, Nguyễn Tấn Dũng vẫn đang ra sức thăng quan tiến chức cho con cái, bất chấp một thực tế là cả hai ông thái tử đảng này đều bất tài. 

Viễn cảnh về một Kim Jong Un tại Việt Nam không còn là những chuyện xa vời.

Đất nước này đã quá khốn khổ vì một ‘cha già’ Hồ Chí Minh, nay lại thêm một ‘bố già’ Nguyễn Tấn Dũng nữa thì đúng là một đại hoạ đen tối cho dân tộc.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đệ nhất Dân Oan - Ếch Cô Nương  














Nói đến dân oan, là nói đến nước CHXHCNCC với hàng triệu nạn nhân khắp ba miền Bắc, Trung, Nam. Nhưng vì mỗi dân oan mỗi cảnh, “mười phân vẹn mười”... oan cả, nên đã mấy chục năm qua, các “Oan gia”, tức các nhà khảo sát về Dân Oan không thể bình chọn ai là kẻ có thành tích oan vượt trội hơn cả để trao giải Dân Oan, một giải thưởng có khi còn khó khăn hơn giải No Beo Toán Bể Đồ.

Phải đợi cho đến sự xuất hiện lá thư không niêm đề ngày 29/9/2015 của bà Nguyễn Thanh Phượng- ái nữ ngài đương chức Thủ tướng nước CHXHCNCC Nguyễn Tấn Dũng gửi ba vị “Gờ Sờ Chấm Tờ Sờ/GS.TS” Lưu Văn Sùng, Đỗ Thế Tùng và Nguyễn Đình Kháng là những nguyên Viện trưởng Viện Khoa học Chính trị, Khoa trưởng Khoa Kinh tế Chính trị, Viện trưởng Viện Kinh tế Chính trị học, thuộc Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, người ta mới gặp được một khuôn mặt dân oan nổi bật hơn hết, để chọn làm Đệ nhất Dân Oan.

Đệ nhất Dân Oan Nguyễn Thanh Phượng!

Căn cứ vào những yếu tố nào để các “Nhà” Dân Oan khẳng định đẳng cấp Dân Oan khôi nguyên, gọi cách bình dân là “Hoa hậu Dân Oan”của một đồng chí Cắt Mạng còn non choẹt về tuổi tác nhưng lão thành về sự nghiệp công danh lẫn thế lực quyền uy, cùng với một di sản không ai có là “Ông nội và ông ngoại cháu là liệt sĩ hy sinh trong kháng chiến chống ông nội con của cháu. Còn ba cháu là thương binh hạng 2/4, từng bị thương trong chiến đấu dành hai hòn của nhà chồng cháu, hiện trong người còn mang 11 mảnh đạn và nhiều thương tích, nó vẫn đang hành hạ ba cháu hằng ngày, nhưng ba cháu vẫn không về vui thú điền viên như Thánh Gióng, tiếp tục hy sinh đời bố củng cố đời con để cháu đang được như hôm nay”?

Lý do Dân Oan hàng hàng lớp lớp xuống đàng, đi lang thang khắp nước để kêu oan mấy chục năm qua không gì khác hơn là họ bị nhà nước cướp chính quyền, à quên, chính quyền cướp nhà cướp đất, cướp ao hồ, ủi “chòi canh”.

Nhưng chung quy, dân oan, dù bị chính quyền cướp mất ít, mất nhiều, hay mất sạch, thì những mất mát đó chỉ là vật chất. Trong khi dân oan Nguyễn Thanh Phượng, một siêu công dân nước CHXHCNCC với lý lịch như thế, khi không bị có cái quốc tịch Mỹ, là bị xúc phạm đến danh dự biết là dường nào!

Nhà cửa, ruộng đất, người ta có thể bị cướp sạch, qua Cải Cách (Ruộng Đất) trước kia, hay do Cưỡng Chế ngày nay, khổ chủ còn có ngày lấy lại hay, tạo dựng lại được, nhưng danh dự của Đệ Nhất Ái nữ nước CHXHCN mất đi vì cái quốc tịch đế quốc kẻ thù thì không bao giờ có thể lấy lại.

Nói về cách “bị cướp” cũng khác. Cải Cách hay Cưỡng Chế tuy là “chủ trương lớn” của “đảng” từ trên, nhưng việc thực hiện là do đám làng nhàng xuống dưới, có khi đưa đến việc “giết lầm” 172.008 khiến bác Hồ khóc hu hu xin lỗi xong rồi vẫn đâu vào đấy.

Đàng này, đám Tố Khổ Viên “xử lý” dân oan Nguyễn Thanh Phượng không phải là loại tầm thường, nhưng là toàn Giáo Sư với Tiến sĩ Viện trưởng, Khoa trưởng. Đọc chưa xong,tưởng Viện Ung bướu, Viện Thẩm Mỹ, còn chút hy vọng “Đấu sai, tố oan”; té ra Viện Hồ Chí Minh.

“Bác (Hồ) có thể sai, nhưng Bác Mao không bao giờ sai”. Cũng vậy Bọn cải cách, bọn cưỡng chế “có thể sai”, nhưng chắc chắn Viện trưởng Viện Hồ Chí Minh “không bao giờ sai”.

Chân lý ấy càng làm nổi bật cái oan tức tưởi của Nguyễn Thanh Phượng khi nạn nhân có trong tay cái Visa Mỹ mới tinh để bằng chứng …oan.

Viết đến đây, Bá tước Đờ Ba Le nghe vợ lên tiếng “Em cũng Xê Dét/Say Yes Đệ Nhất Dân Oan cho Ếch Cô Nương.”

13.10.2015



                                                                                 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
__._,_.___

Posted by: "Nhat Lung

Thursday, 22 October 2015

Thịt chó, lý lịch, và thái tử đảng

Thịt chó, lý lịch, và thái tử đảng

VietTuSaiGon's - 21.10.2015
Triết lý của dân ăn thịt chó rất nhất quán ở điểm: Thịt chó thì rất ngon, nhiều đạm, nó đòi hỏi phải có riềng, sả, lá mơ, mắm tôm và ớt cay. Đương nhiên nhậu thịt chó thì phải nhậu với rượu, rươụ càng ngon thì thịt chó càng có ý nghĩa. Và bạn nhậu phải hiểu nhau, phải giữ hòa khí trong bàn nhậu. Muốn hiểu nhau, trước khi vào bàn nhậu, tốt nhất phải là bạn bè, biết thân thế của nhau. Và muốn ăn ngon thì đừng sợ mình man rợ, không man rợ thì làm sao ăn thịt chó được!

Đương nhiên là một khi đã có triết lý và nguyên tắc hẳn hoi, cũng sẽ có những sắp xếp hợp lý để ăn trọn vẹn một con chó. Ví dụ như trong một con chó, cái đầu chó, dù không ngon nhưng phải dành cho người có số có má bởi nó thể hiện quyền lực trong mâm. Thứ đến là những bộ phận khác. Đương nhiên cái đầu chỉ đóng vai trò tượng trưng thôi chứ đùi chó, dồi chó, chó xáo măng, chó nhựa mận, chó nướng, chó hấp, chó chiên mè, chó hầm đậu đen… kính thưa các loại chó đều có trong mâm của đàn anh.

Cách sắp xếp như vậy thể hiện một trật tự có trên có dưới, có ngon có dở và ai cũng có phần. Ví dụ như hạng đàn anh dư dả, thừ mứa thì chỉ cần ngon, cần thể hiện quyền lực chứ không cần nhiều, bàn phải có cái đầu chó, rồi các món ngon, xắt đẹp, múc đẹp. Nó khác với bàn dưới một chút chỉ có các món cũng giống với đàn anh nhưng thiếu cái đầu chó và xắt, múc không đẹp bằng, miễn là ăn đủ no, rượu đủ say chứ không cần đẹp.

Và bàn dưới nữa thì có thể không ngon so với các bàn trên nhưng lại nhiều, cũng không cần xắt đẹp, múc đẹp mà miễn sao bổ dưỡng, đầy bụng và rượu thịt ê hề là tốt. Có thể là dồi thật nhiều để lót bụng, sau đó là bầy nhầy bạn nhạn và gặm xương cũng tốt, miễn là no say.
Chính nhờ vào sự sắp xếp theo kiểu vàng chơi với vàng, bạc chơi với bạc, đồng ngồi với đồng này mà những mâm thịt chó ngon, bổ, vui phải là những mâm không bị phô hay bị lạc điệu, ngưỡng nào chơi với ngưỡng đó. Và trên hết là phải biết lý lịch của nhau, bởi một khi biết nhau thì tránh tình trạng đang ngồi nhậu, lại nhớ đến chuyện thù hận từ thời ông bà, cha mẹ mà mang ra mắng nhiếc nhau, thậm chí đập nhau. Lý lịch, nghe đơn giản nhưng lại rất quan trọng trong triết lý thịt chó.

Cái triết lý thịt chó nghe đơn giản đến vô cùng nhưng lại có tính phổ quát trong xã hội mà nó tồn tại. Nó đi từ mâm thịt chó sang chiếu chính trị, từ chỗ đầu đường xó chợ đến sảnh đường nhà nước và thậm chí từ chỗ xóm nghèo đến tận trời Tây khi mang chuông đi đánh xứ người. Cái triết lý thịt chó tuy đơn giản nhưng lại bền vững, nó bền vững vì nó là những qui tắc thịt chó, còn thịt chó thì nó còn tồn tại và nó còn tồn tại thì vấn đề lý lịch vẫn phải được đưa lên hàng đầu nếu như không muốn mâm thịt chó bị hất xuống đất, mắm tôm, lá mơ, riềng, sả, ớt, rượu, dồi, xương… văng tung tóe.

Chính trị cũng vậy, đảng Cộng sản Việt Nam đã rất khôn khéo vận dụng triết lý thịt chó vào tư tưởng lãnh đạo của họ. Yếu tố lý lịch được xếp lên hàng đầu, sau đó là quyền lợi hưởng thụ và sau cùng mới là cống hiến cho xã hội. Điều này hoàn toàn khác so với các quốc gia tư bản dân chủ, lấy pháp trị làm nền tảng phát triển xã hội.

Bởi nếu như không xét lý lịch mà xét trên sự cống hiến thì mâm thịt chó trong nội bộ đảng Cộng sản sẽ nhanh chóng bị hất văng xuống đất, thậm chí nguy cơ chống ăn thịt chó sẽ nhanh chóng phát triển, làm cho triết lý ăn thịt chó trở nên thừa thải và lạc hậu.
Bởi một khi lấy sự cống hiến xã hội làm nền tảng phát triển tài năng và địa vị trong hệ thống chính trị thì khái niệm “thái tử đảng” sẽ bị triệt tiêu, người ta sẽ dựa trên năng lực và thành tựu đóng góp cho xã hội để bầu cử, đề cử hay ứng cử. Chuyện này quá xa lạ trong cơ chế độc tài. Chính vì vậy, yếu tố xét lý lịch và vẫn luôn là tiêu chí đầu tiên trong vấn đề thăng tiến, nắm quyền lực trong bộ máy nhà nước Cộng sản.

Cho đến thời điểm hiện nay, các thái tử đảng vẫn chưa làm được một việc gì cho ra hồn, họ chưa mang lại bất kì sự thay đổi hoặc giả cũng có những đóng góp nhằm làm thay đổi xã hội, để xã hội tốt đẹp hơn nếu không muốn nói là họ lặp lại y vết xe đổ của cha anh họ, nghĩa là tiếp tục độc tài, độc đoán và chuyên quyền. Khi nắm quyền, việc đầu tiên của họ là củng cố địa vị, thế lực, tiếp theo là đe nẹt tôn giáo, bóp nghẹt và dập tắt mọi trào lưu tiến bộ trong xã hội để giữ thế độc tài cho đảng.
Vì sao họ phải làm vậy? Vì lẽ, họ không muốn chia mối lợi lộc với bất kì thế lực nào, cho dù thế lực đó có tiến bộ hay không, họ không quan tâm. Thậm chí, thế lực đó nổi lên không phải là để hưởng lợi mà để làm thay đổi xã hội theo chiều hướng tốt hơn thì với đảng Cộng sản, đó vẫn là thế lực thù địch.
Bởi lẽ, một khi tài nguyên, ngân sách quốc gia và quĩ đất quốc gia cũng như mọi thứ có được trên quê hương này đã được chuyển hóa thành mâm thịt chó của đảng, để từ đó đảng sẽ phân chia chỗ ngồi, mâm ngồi rồi thứ tự bàn từ trên xuống dưới… Vấn đề cần phải làm là làm sao để bữa thịt chó thật ngon miệng, vui vẻ và có ý nghĩa chứ không phải bàn luận có nên hay không nên ăn thịt chó trong lúc này.
Nhưng, nếu ăn thịt chó mà chỉ toàn những người thích ăn ngon, thích thịt thì xương xẩu, dồi diết bỏ cho ai? Đương nhiên, muốn ăn hết một con chó và muốn trong lúc ăn thấy mình sang hơn người, thậm chí lỡ trong lúc ăn có kẻ đến phá rối thì cũng có đứa đứng ra mà chống đỡ thì cách tốt nhất là phải đông vui. Nghĩa là có thái thượng hoàng, có nhà vua, có thái tử, có lính lác và có cả lưu manh. Thái thượng hoàng ngồi chiếu trên cùng với mâm đầu chó và vài món ngon, đẹp, quí phái như ngọc cẩu thì nhà vua phải có đùi chó xắt mỏng và những món khác ngon hơn thái tử một chút. Đến các món còn lại nhưng dồi chó, xương chó, thịt bầy nhầy bạn nhạn lại dành cho đám lưu manh, lính lác bên dưới.
Chung qui, ai cũng có được thịt chó để ăn, để say, khỏi phải thấy mình bị đối xử bất công, phần mình thì mình hưởng, đừng ai đụng đến quyền lợi của mình là được tất. Cái thứ triết lý này tuy đơn giản, man rợ nhưng lại rất hợp thời đối với Việt Nam Cộng sản xã hội chủ nghĩa.
Đại hội đảng Cộng sản Việt Nam thứ 12 sắp diễn ra. Nói là đại hội nhưng trên thực tế, bản chất sâu xa của nó lại là một cuộc chia chác, phân chia quyền lực hay nói khác đi là chuẩn bị chia phần, chia mâm thịt chó cho ổn định và lâu dài. Mặc dù thịt chó bây giờ đã hiếm, người phản đối ăn thịt chó cũng nhiều, chuyện này tương ứng với tài nguyên cạn kiệt, ngân sách trống rỗng, nhân dân oán thán… Nhưng thịt chó thì vẫn phải ăn, quyền lực thì vẫn phải chia, thời loạn lạc, thế lực đối lập nổi lên quá nhiều mà phường lưu manh cũng nhiều vô kể. Cách tốt nhất là cho phường lưu manh được ngồi các chiếu dưới để cùng ăn thịt chó, có như vậy phường này mới đứng ra dẹp những ai phản đối ăn thịt chó.
Cái triết lý nghe rất đơn giản về ăn thịt chó lại rất phù hợp với đại hội đảng sắp tới. Nếu không tin thì nhìn vào cách sắp xếp nhân sự từ trung ương đảng đến các tỉnh, các huyện thì sẽ rõ!


Featured post

Bản Tin cuối ngày-22/11/2024

My Blog List