Đấu đá trước Đại hội XII:
Nguyễn Sinh Hùng tấn công Nguyễn Tấn Dũng cho ghế Thủ tướng
Khi thủ tướng X tham gia
chương trình Chúng Tôi Muốn Biết
|
|||||||
|
|
|
|
|
|
||
Preview
by Yahoo
|
|||||||
|
Danlambao nhận được bài
viết sau đây từ một cán bộ đảng từng làm việc bên cánh "chính phủ".
Xin gửi đến các bạn trong thôn để có thêm thông tin về tình hình nội bộ đảng
CSVN đã bắt đầu sôi động cho những chiếc ghế quyền lực sẽ được tranh giành ráo
riết trong kỳ đại hội đảng sắp đến.
... Ông Lê Khả Phiêu,
nguyên Tổng bí thư, đã cho biết ông Nguyễn Sinh Hùng đã đặt vấn đề với ông về
việc ủng hộ đắc cử làm Thủ tướng hoặc Tổng bí thư. Số người thân cận ông như
Hoàng Văn Chánh, Hà Văn Thắm hay em ruột là bà Nguyễn Hồng Phương (Chủ tịch tập
đoàn SSG) cũng đã úp mở tiết lộ vấn đề này. Trong các cuộc nói chuyện với số
người thân cận gần đây, ông đã phê phán thẳng thừng việc điều hành của Thủ
tướng và các bộ. Ông cho các đệ tử biết đã nhiều lần ông trao đổi với Tổng bí
thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang những tin xấu về tình hình
kinh tế - xã hội. Ông cũng nói với các đệ tử rằng trong số các ủy viên Bộ Chính
Trị hiện nay, thì không ai hơn được ông, chỉ có ông mới cứu vớt được tình hình
kinh tế nước ta hiện nay... nếu hạ uy tín của Chính phủ và cá nhân ông Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng vào lúc này thì sẽ rất có lợi cho ông...
*
Trong những ngày cuối
tháng 09 và đầu tháng 10, có nhiều sự kiện quan trọng được giới truyền thông
đăng tải, khiến dư luận quan tâm. Trong đó có thông tin trong phiên họp thường
kỳ Chính phủ đã đánh giá tình hình kinh tế xã hội có chuyển biến tích cực. Tăng
trưởng đạt tới 5,8%; cả năm có thể đạt 5,9% và triển vọng năm 2015 đạt 6,1%. Có
13/14 chỉ tiêu kinh tế - xã hội của năm 2014 do Quốc Hội nêu ra đã đạt được,
chỉ số CPI ở mức 5%, thu ngân sách vượt 9%, xuất siêu trên 2,5 tỷ USD, ngoại tệ
dự trữ tăng ở mức cao và tỷ lệ thất nghiệp giảm đáng kể.
Các tổ chức quốc tế cũng
đánh giá tình hình Kinh tế - Xã hội của Việt Nam theo xu hướng tích cực. Việt
Nam vẫn là nước hấp dẫn cho các nhà đầu tư nước ngoài.
Tuy nhiên Chính phủ cũng
chỉ rõ những tồn tại, yếu kém trong những lĩnh vực cụ thể và nêu hướng khắc
phục từ nay đến cuối năm. Dư luận rất phấn khởi với đánh giá đó.
Nhưng chỉ sau hơn 10
ngày (08/10/2014), Ủy ban thường vụ Quốc hội và ông Nguyễn Sinh Hùng, chủ tịch
Quốc hội; sau khi nghe Ủy ban Tài chính Ngân sách và Ủy ban Kinh tế của Quốc
hội, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư và Bộ trưởng Bộ Tài chính báo cáo; đã có
những đánh giá rất tiêu cực về tình hình kinh tế - xã hội của nước ta; nhất là
đánh giá kết luận của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã gây hoang mang
trong dư luận, không biết tin vào đâu. Vẫn biết trong hệ thống chính trị nước
ta, có những số liệu hoặc có những kết luận chưa thống nhất được với nhau, đó
là chuyện thường xảy ra. Nhưng đây là người lãnh đạo cao nhất của Chính phủ
(ông Thủ tướng) và ông Chủ tịch Quốc hội lại đưa ra thông tin trái ngược nhau
là chuyện không bình thường.
Chủ tịch Nguyễn Sinh
Hùng ngày nay:
“Cứ ăn hết lấy gì mà
tiêu, ăn hết mà không có tiền
chi lương thì tôi
không hiểu thế nào”.
Không bình thường ở chỗ
lời phát biểu của ông Sinh Hùng phủ định hoàn toàn kết quả kinh tế - xã hội 9
tháng. Báo Thanh Niên, báo Tuổi Trẻ là 2 tờ báo “cánh tay phải của Đảng” đã đưa
tin khá cụ thể lời của ông Nguyễn Sinh Hùng. Tuy vậy, vẫn cần phải nêu lại để
mọi người suy gẫm. Ông nói:
“Phải cân bằng thu –
chi. Thu lấy mà chi, chứ bây giờ cứ phát hành trái phiếu lu bù, vay lu bù để
chi thì chết thôi”.
“Thu được đồng nào các
đồng chí đem xài hết, chi đầu tư các đồng chí hãm lại, rồi cứ vay nợ ào ào. Như
vậy thì làm sao phát triển được đất nước, rồi trả nợ không được thì sụp đổ”.
“Cứ ăn hết lấy gì mà
tiêu, ăn hết mà không có tiền chi lương thì tôi không hiểu thế nào”.
Ông cũng phê bình báo
cáo của chính phủ lời văn quá cứng nhắc khi đề xuất không tăng lương trong năm
2015, không bố trí được nguồn vốn giải quyết an sinh xã hội. Ông nhắc nhở chính
phủ phải điều chỉnh lại cơ cấu chi: “Các đồng chí tính thế nào thì
tính, phải đảm bảo 50% chi thường xuyên, 30% chi đầu tư, 20% trả nợ trong tổng
chi ngân sách”.
Ông cũng phê bình gay
gắt các bộ trưởng, ông nói: “Hiện nay nhiều lãnh đạo bộ ngành ngồi thụ động,
chờ có bao nhiêu tiền để chi. Thu được đồng nào các đồng chí đem xài hết”. Ông
còn nói nhiều về sự yếu kém trong điều hành về tài chính, tiền tệ; để tỷ lệ nợ
công quá cao. Ông nói: “Tôi thấy xấu lắm rồi. Trước đây chúng ta vay
hạn 10, 15, 20 năm. Bây giờ các đồng chí phát hành trái phiếu chỉ có 2, 3 năm
và thậm chí chỉ 1 năm. Vậy cái việc trả nợ đè lên đầu lên cổ làm sao mà sống
được...”.
Trong bài viết này, tôi
không đi sâu vào phân tích đúng sai giữa thông tin của Chính phủ với những
thông tin của Ủy ban Kinh tế - Ngân sách của Quốc hội và phát biểu của ông Chủ
tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng. Vì cá nhân tôi không đủ thông tin và không đủ
tầm để nêu vấn đề đó. Với tư cách là cán bộ đã lãnh đạo Văn phòng Chính phủ
nhiều năm thì đây là lần đầu tiên có chuyện người đứng đầu Quốc hội lại công
khai phản bác đánh giá của Chính phủ với lời lẽ nặng nề như vậy. Tôi có cảm
tưởng ông Nguyễn Sinh Hùng đang đứng ngoài hệ thống chính trị của nước ta, ông
là người có quyền lực nhất của nước này. Bản thân tôi thấy có cái gì đó thật
khác lạ.
Câu chuyện này tôi có
trao đổi với một số anh em có trách nhiệm trong Chính phủ và cả những anh đã
nghỉ công tác rồi. Chúng tôi đều thống nhất đưa ra những nhận xét, đánh giá rất
tiêu cực về ông Nguyễn Sinh Hùng, vì ông cũng mới từ Chính phủ mà ra. Có thể
những đánh giá của chúng tôi sau đây khiến ông Nguyễn Sinh Hùng bực tức, nhưng
sự thật nó vẫn là sự thật.
1) Một là: những phát
biểu của ông trước Ủy ban Thường vụ Quốc hội vừa qua là có chủ đích nhằm tấn
công Chính phủ và ông Thủ tướng.
Ngay sau khi ông phát
biểu, 2 tờ báo của Đoàn thể là Thanh Niên và Tuổi Trẻ đăng tin ngay, tường
thuật đầy đủ chi tiết nội dung để chuyển tải đến toàn xã hội.
Vậy tại sao ông lại tấn
công Thủ tướng và Chính phủ mạnh mẽ như vậy? Qua tìm hiểu tình hình từ những
người thân của ông thì được biết - ông đang tích cực vận động để được
đắc cử ở Đại hội XII sắp tới. Ông Lê Khả Phiêu, nguyên Tổng bí thư, đã cho biết
ông Nguyễn Sinh Hùng đã đặt vấn đề với ông về việc ủng hộ đắc cử làm Thủ tướng
hoặc Tổng bí thư. Số người thân cận ông như Hoàng Văn Chánh, Hà Văn
Thắm hay em ruột là bà Nguyễn Hồng Phương (Chủ tịch tập đoàn SSG) cũng đã úp mở
tiết lộ vấn đề này. Trong các cuộc nói chuyện với số người thân cận gần đây,
ông đã phê phán thẳng thừng việc điều hành của Thủ tướng và các bộ. Ông
cho các đệ tử biết đã nhiều lần ông trao đổi với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng,
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang những tin xấu về tình hình kinh tế - xã
hội. Ông cũng nói với các đệ tử rằng trong số các ủy viên Bộ Chính Trị hiện
nay, thì không ai hơn được ông, chỉ có ông mới cứu vớt được tình hình kinh tế
nước ta hiện nay.
Ông tin rằng, nếu hạ uy
tín của Chính phủ và cá nhân ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào lúc này thì sẽ
rất có lợi cho ông. Những lời phát biểu của ông chắc chắn sẽ được sự ủng hộ của
dư luận. Việc bố trí Ủy ban Thường vụ Quốc hội nghe Chính phủ báo cáo tình hình
kinh tế - xã hội vào lúc này cũng là có sự tính toán của ông. Ông đã cử
những Chủ nhiệm Ủy ban như Nguyễn Văn Giàu (một người đã gây nhiều hậu quả cho
hệ thống ngân hàng) đi kiểm tra và báo cáo tình hình kinh tế - xã hội, lại được
sự bổ sung tình hình của các trưởng ban của Quốc hội như Phùng Quốc Hiển,
Trương Thị Mai và của phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân... làm tựa đề
cho lời phát biểu của ông Chủ tịch Quốc hội. Tất cả tình hình đó sẽ
được đưa tới kỳ họp Quốc hội sắp tới để ông điều hành “đấu tố” Thủ tướng, các
Bộ trưởng dưới hình thức chất vấn của các đại biểu Quốc hội, nhằm hạ uy tín của
Thủ tướng và các thành viên chính phủ. Dự kiến của ông sẽ là tấn công
Thống đốc Ngân hàng, Bộ trưởng Tài chính và Bộ trưởng Bộ Công an (BCA). Ông cho
rằng những người này “thân với Thủ tướng”.
Ngoài mục đích trên,
những phát biểu của ông Sinh Hùng còn để trả thù việc Thủ tướng và Bộ
trưởng BCA đã kiên quyết bắt giam đệ tử của ông là Trần Trọng Phúc, cựu
Tổng giám đốc Tập đoàn Bảo Việt về tội tham ô. Anh này là một trong những đệ tử
“tay hòm chìa khóa”, chuyên đi thâu tóm các ngân hàng cho gia đình ông. Trước
lúc ông Phúc bị bắt, ông Sinh Hùng đã can thiệp rất quyết liệt nhưng không
thành, nên ông rất uất hận và sinh ra hằn thù.
Cựu Tổng Giám đốc Tập
đoàn Bảo Việt (BVH) Trần Trọng Phúc
bị khởi tố ngay trước
thềm đại hội cổ đông (21/4/2014)
2) Có người nói nói
ông Sinh Hùng gần đây mới thay tính đổi nết. Nhưng
những ai đã cùng thời làm việc với ông Sinh Hùng thì không coi như vậy. Cuộc
đời ông từ nhỏ đến lớn không biết khói lửa chiến tranh là gì. Ông học trong
nước và sống ở Tây nhiều năm. Khi về nước là anh viên chức ngành tài chánh,
sống buông thả, suốt ngày chơi bi-a, nhất là lúc vợ trước của ông (bà Võ Thị
Minh Châu, hơn ông Hùng 1 tuổi, công tác tại Bộ Nông nghiệp) theo trai trong
thời gian ông đi Tây. Ông thường được đàn em dẫn dắt tới các điểm bia ôm,
mát-xa, gái gú. Cho tới khi lấy cô vợ hai bán bia, ông vẫn chưa bỏ được tật ấy.
Chủ tịch Nguyễn Sinh
Hùng và cô vợ trẻ Lê Thị Mai Hương
(sinh năm 1968, nhỏ hơn
ông Hùng gần 2 giáp)
từ cô gái bán bia ôm
"bỗng nhiên" được trở thành
đảng viên, cán bộ Phòng
Tổ chức Cán bộ, Bộ TT&TT.
Ông ta sống cuộc sống
ích kỷ, chỉ biết mình. Ai đã công tác ở Chính phủ đều rất coi thường, và tuy
công tác với nhau nhiều năm, nhưng không ai coi Sinh Hùng là bạn. Vì những tật
xấu của ông ta thuộc về bản chất.
Nhờ truyền thống cách
mạng của dòng họ Nguyễn Sinh nên ông Sinh Hùng được quan tâm cất nhắc, đề bạt
nhanh chóng kể từ khi giữ chức Bộ trưởng Bộ Tài Chính đến chức Phó Thủ tướng,
UVBCT. Đó là những năm tháng Sinh Hùng đã thể hiện được tính chất tham tiền,
tham chức nhất. Nét nổi trội trong tính cách của Sinh Hùng là dùng quyền hành,
chức vụ cao để nắm giữ hệ thống tài chánh. Ông ta thâu tóm những dự án quan trọng
như đầu tư về cầu đường, thủy điện, đất đai nội thành, dầu khí, bia rượu
và ngân hàng. Những việc khuất tất ông làm đã được tất cả các báo mạng tung tin
ra cuối năm 2013.
Hà Văn Thắm với những
chứng cứ ghi âm không thể chối cãi
về việc thực hiện chỉ
đạo của ông Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng
trong việc thôn tính
Ngân hàng Bảo Việt
Trong đó có các vụ ông
dính sâu vào tiêu cực như vụ Hà Văn Thắm - Chủ tịch ngân hàng Đại Dương thâu
tóm Ngân hàng Bảo Việt, hoặc Hoàng Văn Chánh (Chánh buôn Vua) đều là sự thật.
Rõ nhất là việc ai đó đã ghi âm được cả bằng chứng ông Sinh Hùng chỉ đạo Hà Văn
Thắm thôn tính Ngân hàng Bảo Việt và đòi trừng trị Tổng cục Trưởng Tổng cục
Cảnh sát Phan Văn Vĩnh khi ông này ra lệnh kiểm tra về Thắm; là bằng chứng ông
đứng sau nhóm tội phạm. Mọi lợi ích của nhóm này đều chảy về túi Nguyễn
Hồng Phương - em gái ruột của ông Sinh Hùng, Chủ tịch tập đoàn SSG- nắm giữ;
trong đó có gần 40 công ty con hoạt động khắp cả nước. Nhờ vậy mà ông
Sinh Hùng nắm rất chắc tình hình kinh tế - xã hội, trong đó có việc em gái ông
và các đệ tử của ông thao túng các Ngân hàng, rồi ông lại lấy đó để phê phán
Chỉnh phủ, phê phán Thống đốc Ngân hàng và Bộ trưởng Tài Chính là quản lý Ngân
hàng kém.
Ông Nguyễn Sinh Hùng và
em gái Chủ tịch SSG Nguyễn Hồng Phương
3) Khi đã có tiền rồi,
ông và các đệ tử lại tính đến việc ngồi ghế quyền lực lâu dài, nhất là khi ông
thoát không bị “sờ đến” trong vụ Vinashin. Trong
bối cảnh ông Nguyễn Tấn Dũng bị quy về trách nhiệm chính trị, có nguy cơ bị
nhóm Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang cho án kỷ luật, Nguyễn Sinh Hùng tin
rằng ông Dũng sẽ bị truất quyền Thủ tướng. Trong trường hợp đó, ông tính toán
người thay thế chỉ có thể là ông. Vì vậy, ông Sinh Hùng đã tích cực vận động
ông Trọng, ông Phiêu ủng hộ. Ông Phiêu đã viết thư khuyên ông Dũng hãy chủ động
xin từ chức, nhưng điều đó đã không xảy ra. Vì ý đồ của ông bị lộ và vấp phải
sự phản ứng của ông Trương Tấn Sang, khi đó cũng muốn thay Thủ tướng.
Chủ tịch Nguyễn Sinh
Hùng và ông Lê Khả Phiêu
Ý đồ tiếp tục ngồi lại
ghế quyền lực khóa tới vẫn rất sôi động trong con người ông Sinh Hùng. Từ ngày
ngồi ghế Chủ tịch Quốc Hội, ông ta tìm mọi cách để củng cố quyền lợi cho mình.
Ông đã thành công trong việc biến Ủy ban Thường vụ Quốc Hội thành một cấp quyền
lực mới; bắt các Bộ, Ngành báo cáo tình hình để phán quyết còn mạnh hơn Bộ
Chính Trị. Mọi hoạt động của Ủy ban Thường vụ Quốc Hội là nhằm kiểm soát hoạt
động của Chính phủ. Đặc biệt, ông dùng quyền điều khiển các kỳ họp Quốc Hội để
chất vấn Thủ tướng và các thành viên Chính phủ với giọng rất hách dịch. Ông
cũng luôn khẳng định: Quốc Hội là cơ quan quyền lực cao nhất nên mới đây, trong
đại hội Mặt trận Tổ quốc, ông đã ép Ban Tổ chức Hội nghị phải giới thiệu ông
trước ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Những đánh giá, kết luận
của ông trong các phiên họp Ủy ban Thường vụ Quốc Hội được Tuổi Trẻ, Thanh Niên
tung hô kịp thời; và ông tin rằng ông đang được dư luận ủng hộ. Trong đó, phải
kể đến kết luận phiên họp của Quốc Hội lấy phiếu tín nhiệm Thủ tướng và các Bộ
trưởng trong Chính phủ năm 2013. Khi Thủ tướng có được trên 70%, một số Bộ
trưởng và Thống đốc Ngân hàng được phiếu tín nhiệm thấp hơn nữa, thì ông đã kết
luận rằng “kết quả của lấy phiếu tín nhiệm Chính phủ là phản ánh đúng
tình hình Kinh tế - Xã hội, là hợp với lòng Dân, ý Đảng”. Nhưng mỉa mai
thay, chỉ vài ngày sau đó, kết quả lấy phiếu tín nhiệm này bị dư luận lên án vì
những người quần quật làm việc thì phiếu thấp; người chỉ nói nhiều, làm ít như
1 vị ĐB Quốc Hội nào đó thì phiếu tín nhiệm lại cao. Sau đó, ông Nguyễn Phú
Trọng đã phải tạm hoãn việc lấy phiếu tín nhiệm để rút kinh nghiệm.
Vì vậy, ta cần xem phát
biểu của ông Sinh Hùng ở Ủy ban Thường vụ Quốc Hội về tình hình kinh tế - xã
hội 9 tháng vừa qua, trong đó phê phán Chính phủ, gần như phủ định hết thành
quả, có phải là hành động dọn đường cho ông ở kỳ họp Quốc Hội thứ 8 diễn ra vào
20/10 này không? Chờ xem Chính phủ sẽ chịu trảm thế nào?
4) Ai đã từng tham gia
TW, và là thành viên của Chính phủ đều biết quá rõ số phận của ông Sinh Hùng
trước Đại Hội XI thế nào. Có thể nói bản
thân ông Sinh Hùng không nghĩ có thể còn được tái cử TW nữa hay không, khốn chi
lại được vào Bộ Chính Trị rồi được bầu làm Chủ tịch Quốc Hội. Trong khi
ghế đó là của Phạm Quang Nghị theo dự kiến.
Bởi vì ai cũng biết
Nguyễn Sinh Hùng đã dính nặng vào việc làm chìm đắm Vinashin. Theo ông Nguyễn
Văn Chi, Trưởng ban Kiểm tra Đảng và ông Lê Hồng Anh, Bộ trưởng BCA lúc đó, đã
cho rằng ông Nguyễn Sinh Hùng là người phải chịu trách nhiệm chính làm thất
thoát tiền của Nhà nước và phải truy cứu trách nhiệm hình sự, lúc đó ông làm Bộ
trưởng Tài chính. Theo quyết định của Thủ tướng Phan Văn Khải thì số tiền Nhà
nước vay của nước ngoài 650 triệu USD phải được đưa vào 1 Ngân hàng để quản lý.
Nhưng ông Sinh Hùng đã không chấp hành. Ông đã chuyển thẳng số tiền đó cho Công
ty Tài chính của Vinashin. Từ đó, Phạm Thanh Bình - Tổng giám đốc của Vinashin
- mới có điều kiện tung hoành tự tác.
Theo ông Nguyễn Văn Chi
thì Ủy ban Kiểm tra có nêu những vi phạm của ông Sinh Hùng ra Bộ Chính Trị và
yêu cầu phải truy cứu trách nhiệm hình sự. Nhưng ông Sinh Hùng đã thoát được là
nhờ khi đó ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nhận hết trách nhiệm về mình, với
tư cách là người đứng đầu Chính phủ. Trong nhiều cuộc họp của Ban cán sự Chính
phủ, ông Tấn Dũng đã bảo vệ ông Sinh Hùng khỏi bị kỷ luật.
Nguyễn Sinh Hùng ngày
trước (Trong vai trò Trưởng ban Tái cơ cấu Vinashin):
Sự việc ông Sinh Hùng
không bị kỷ luật vụ Vinashin, được biết ông Nguyễn Văn Chi tuy đã nghĩ hưu rồi
mà vẫn ấm ức. Các thành viên Chính phủ ai cũng biết rất rõ điều này, chỉ riêng
ông Sinh Hùng mới “không biết” nên ông đã phản lại Chính phủ theo cách mà người
đời vẫn gọi là “kẻ ăn cháo đá bát”.
Thật không may cho nước
nhà có một vị đứng đầu Quốc Hội tồi tệ như thế.
Với những gì ông tích
lũy được khi làm Phó Thủ tướng trong Chính phủ; ông Sinh Hùng đã triệt để sử
dụng để tấn công hòng làm mất uy tín của Chính phủ, của Thủ tướng, để đề cao
vai trò cá nhân và quyền uy của mình. Nhưng ông đã tính nhầm, tất cả những ai
đã công tác ở Chính phủ đều biết rất rõ về con người háo danh, tham lam và suy
đồi của ông. Ông chính là con chuột đang gặm nhấm, phá hoại kinh tế đất
nước, nhưng khổ thay, ông đã chui được vào một bình hoa quý mà người đang chủ
trì việc đánh chuột lại sợ “vỡ bình hoa”, sự nghiệp phòng chống tham nhũng sẽ
đi về đâu? Số phận dân đen sẽ đi về đâu? Dù hiện nay, ông đang phát
biểu rất mạnh, hạ bệ vai trò của cả bộ máy và tự đánh bóng mình để dư luận thấy
ông là người có năng lực điều hành đất nước. Nhưng hãy nhìn vào năng lực của
ông từ xưa đến giờ sẽ rõ, dù ông có nói hay đến mấy thì Nhân dân cũng khó có
thể thay đổi cách nhìn về ông. Ông chỉ có tài lừa dối tổ chức Đảng, chứ không
lừa dối được dư luận. Hãy chờ xem ông sẽ bày trò gì ở Quốc hội kỳ này và kết
quả tín nhiệm dành cho ông ra sao!
Viết theo ghi chép cuộc
nói chuyện với một đồng chí Nguyên Phó Chủ nhiệm VPCP
(Xin được phép dấu tên)
Ai còn tin cộng sản?
Hồ Thanh Phát (Danlambao) - Trên
đời này ai cũng biết, con “Quạ” ở đâu cũng màu đen cả, đúng thế, nếu có ai thấy
được một con quạ nào màu xanh; đỏ; trắng; vàng hay tím… xin chỉ dùm. Cộng sản
cũng vậy, cho dù là Cuba; Bắc Hàn; Liên xô, Trung cộng; Việt Nam… hay các nước
trong khối Xã Hội Chủ Nghĩa đã tan rã, tất cả đều có bản chất giống nhau: dối
trá, lật lọng, tàn ác, hiếu chiến, vô tâm; thiếu đạo đức. Hào quang là vỏ bọc
bên ngoài khi chưa đạt được mục đích, chiếc mặt nạ sẽ nhanh chóng rơi xuống khi
mọi thứ đã nằm trong tay họ, ngay cả là đồng chí với nhau.
Từ phương Bắc, lãnh đạo
Bắc Kinh nhìn về phương Nam rất thèm thuồng mảnh đất cong cong hình chữ “S”,
nhưng làm sao nuốt trọn. Họ may mắn đã có được một “vị cứu tinh” rất trung
thành và nhiệt tình, đó là “Bác Hồ” vĩ đại của chúng ta, cùng một tập đoàn của
“Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” đi vay nợ những đồng chí anh em để mua vũ khí, đồng
thời lừa tất cả thanh niên vào Nam gây chiến, bắn giết đồng bào miền Nam của
mình trong suốt 21 năm dài, chết chóc; thương tật lên tới hàng triệu. Cửa nhà;
làng mạc thành tro, trở nên hoang sơ đổ nát không kể xiết. Họ coi những gì
thuộc về phía Nam là thù; là địch, là phải tiêu diệt, giết cho hết với phương
châm, vì “chúng ta đánh là đánh cho Liên xô; cho Trung Quốc” phải diệt sạch mới
đạt được chỉ tiêu. Cuộc chiến tàn rồi, chúng ta đã làm xong “nghĩa vụ quốc tế”
bây giờ lo trả nợ, dân tộc Việt Nam vay ai mà phải trả? Trên đời này có ai ngu
đến nỗi đi vay nợ kẻ thù (đồng chí), đi tàn phá đất nước mình, giết đồng bào
mình, xong rồi còn phải trả nợ tiền súng đạn, những thứ này đã phanh thay; nát
óc dân lành vô tội? vậy mà ở Việt Nam có đó!!! Thống nhất giang sơn rồi, nay
đến lúc phải dâng trọn theo lời nguyền, có cưỡng lại cũng sẽ bị đánh chiếm mà
thôi... vì kẻ thù không bao giờ từ bỏ tham vọng nuốt lấy Việt Nam.
Có thể nói, “Mặt Trận
Giải Phóng Miền Nam” đã có công đầu trong việc thôn tính miền Nam, vậy mà không
lâu sau khi cuộc chiến chấm dứt, cái “Mặt Trận” ấy không còn ai biết đến như
chưa từng hiện diện trên trần gian này, và lá cờ “xanh đỏ với ngôi sao vàng”
nửa nạc nửa mỡ đã lìa đời không kèn không trống, là biểu tượng của một “mặt
trận” mà Hà Nội đã trá hình dựng nên cho sự xâm lăng theo lệnh của cộng sản
quốc tế, miếng chanh đã vắt hết nước rồi!!! Phải chi vào thời điểm cuối thập
niên 1960, một Mặt Trận Giải Phóng Miền Bắc được ra đời thì diễm phúc cho dân
tộc Việt Nam biết mấy. Nhân dân miền Bắc không cần “thắt lưng buộc bụng - cứu
đói miền Nam”, bộ đội đến đâu, dân trốn chạy nơi đó, sau lưng lửa khói ngút
ngàn. Cuộc chiến này có lợi gì cho dân tộc Việt Nam, ai đã gây ra? ngày nay
lãnh đạo ở Hà Nội chưa thức tỉnh, còn cố xóa tan một quốc gia đang mạnh tiến
trên trường quốc tế, tại sao? Họ không đủ tư cách và chẳng có một giá trị nào
để gọi là nhận trách nhiệm với lịch sử… giải phóng gì mà đem đến cái xấu; tệ
hơn những thứ mình đánh đổ, đúng là công dã tràng. Mẹ Việt Nam thật vô phước vì
có những đứa con ngỗ nghịch, không xứng đáng lãnh đạo đất nước, ngay cả thân
nhân; bè bạn; con cháu họ sẽ cảm thấy nhục lây trong suốt cuộc đời này!
Về “Mật Nghị Thành Đô”
cho dù họ không bạch hóa nội dung thế nào, chúng ta cũng đoán biết trong đó
toàn là những điều khoản bất lợi cho Việt Nam, vì Hà Nội không bao giờ dám cải
hay từ chối bất cứ những gì Bắc Kinh muốn. Mật nghị này Trung cộng có cam kết
sẽ chấm dứt xăm lăng Việt Nam không? đảng cộng sản Việt Nam phải yêu cầu cho
bằng được điều này, nhưng không, chúng ta hãy nhìn vào những gì Trung cộng đã
chiếm hữu và tràn ngập lãnh thổ Việt Nam thì rõ. Hoàng Sa; Trường Sa họ đang
làm gì ở đó? căn cứ quân sự; phi trường đang xây dựng ngày đêm để sớm hoàn
thành, trong khi Việt Nam mạnh mẽ phản ứng bằng hình thức ngoại giao;
giải quyết trong hòa bình để bảo toàn lãnh thổ và biển đảo (đây là
chiến thuật lợi hại nhất mà Việt Nam đang áp dụng, trong khi kẻ thù sử dụng phi
cơ; tàu chiến). Đừng ngây thơ khi có vài luận điệu cho rằng “mật nghị chỉ
để giải tỏa chuyện Campuchia và những xung đột khác qua vài trận chiến”, đây là
sự ngụy biện nhằm giải vây cho chế độ do những tên chánh phạm và tòng phạm tung
ra, tất cả đều có tội.
Làm hòa với kẻ hiếu
chiến, liệu chúng ta có yên ổn để sống không? Hiểm họa sẽ không chỉ đến với
Việt Nam, toàn vùng đang liên kết để đối phó với giặc. Hoa Kỳ là chỗ dựa tốt
nhất bây giờ, thừa sức bảo vệ đồng minh, vì trong đó cũng có quyền lợi của
chính họ, đây là tổng lực mạnh trong thế liên hoàn mà Trung cộng phải đắn đo
khi muốn hành động. Thật không hiểu nổi khi mà cộng sản Việt Nam muốn nhận vũ
khí của Hoa Kỳ và đồng minh, quốc phòng thì liên kết với Trung cộng, rõ ràng là
họ đang chọn đi giữa hai lằn đạn. Lãnh đạo đảng và quốc phòng tại Hà Nội nghĩ
gì khi quyết định một thế chiến lược thiếu khôn ngoan… hay tất cả chỉ là lệnh
của Bắc Kinh. Có thể đây cũng là thế chẳng đặng đừng vì Trung cộng lại dọa tung
lên mạng những tì vết xấu xa rồi!
Sau khi Liên xô tan rã,
khối Đông âu sụp đổ, Trung cộng và Việt cộng là hai đồng chí một thời, nhưng
đứa hung hăng, thằng thì tráo trở, nên môi răng không còn khắn khít, tuy nhiên
vì quá lẻ loi khi nhìn quanh chẳng còn đồng chí anh em nào để sát cánh, đành
tựa lưng nhau để tồn tại, “Sói” và “Cáo” có cùng chuồng được chăng? sóng gió
nổi lên là phải rồi…
Hơn 70 năm lầm đường lạc
lối, cơ hội trong tay ngàn năm một thuở để quay về với cội nguồn dân tộc, những
người cầm quyền tại Việt Nam nghĩ gì khi vẫn cứ con đường cũ mà đi. Lịch sử
nghìn trang, có trang đen tối nhưng không ít những trang còn đậm nét sáng ngời,
vang danh anh hùng hào kiệt. Một quyết định sáng suốt ngàn đời bia đá khắc ghi,
những tên đường; tượng đồng khắp nước, trải dài cả ba miền Nam Trung Bắc, ơn
đền nghĩa trả, non sông muôn đời...
Dân tộc Việt Nam quá
nhiều đau khổ, ngàn năm nô lệ, trăm năm đô hộ, triền miên nội chiến, bom cày
đạn phá, tan nát quê hương... ai cứu dân mình bây giờ? Hỡi những lãnh đạo Việt
Nam, sinh sát là quyền của quý vị, chỉ có các ngài muốn là được, hãy chọn tổ
quốc Việt Nam cho muôn đời sau, nước mất rồi, thì nhân dân Việt Nam sẽ thê thảm
với giặc tàu trọn kiếp!!!
Một con dân nước Việt.
Thư gửi Đặng Chí Hùng và người Việt hải ngoại
Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) - Mến chào Đặng Chí Hùng!
Trước tiên, chúc mừng anh thoát khỏi bàn tay
CSVN và an toàn đến được Canada với tư cách người Việt Nam tị nạn cộng sản.
Sau nữa, cũng xin bày tỏ lòng cảm kích của cá
nhân tôi - trong tư cách tù nhân đang sống tại nhà tù lớn có tên "nước
CHXHCNVN" - đối với đồng bào người Việt hải ngoại (NVHN) nói chung và các
quý vị đang đảm đương trong bộ máy công quyền sở tại cũng như các quốc gia dân
chủ khác, đã hết lòng giúp đỡ và ra tay bảo bọc không chỉ riêng Đặng Chí Hùng.
Đó là niềm an ủi và khích lệ lớn lao cho người tù trong nước, đặc biệt đối với
các tù nhân lương tâm đang bị đày đọa trong "nhà tù nhỏ".
Thật khó chối cãi, một trong các nhân tố quan
trọng chống chế độ toàn trị: Nếu không có đồng bào NVHN luôn đau đáu hướng về
quê hương - kể từ ngày CSVN cướp đoạt đất nước này làm của riêng - tình hình
đấu tranh dân chủ và bảo vệ tổ quốc không ngày một khởi sắc như hiện nay, dù ai
cũng biết con đường còn nhiều gian nan.
Một trong các công cụ chống độc tài toàn trị
hữu hiệu và bất bạo động ngày nay: Internet - việc ứng dụng nó vào Việt Nam
cũng xuất phát đầu tiên từ NVHN với vai trò cung cấp sự thật, từ những quốc gia
có tự do ngôn luận, tự do báo chí, làm nền tảng cho người dân trong nước tiếp
cận. Cũng như bộ mặt thật và tội ác các loại, tội phản bội Tổ Quốc của CSVN, sẽ
không được phơi bày rõ ràng qua sách báo, phim ảnh và các tác phẩm (mới nhất):
Bên Thắng Cuộc, Đèn Cù, nếu như không có NVHN với tâm huyết gầy dựng và duy trì
hàng trăm trang báo, trang blog, nhà xuất bản, nhà sách v.v...
Ngoài lòng yêu quê cha đất tổ và cảm thông với
người dân trong nước, không thể tìm ra lý do nào thuyết phục hơn để giải thích
tại sao quý vị thao thức, bất an hay tức giận, thậm chí nộ khí xung thiên trước
hành động phi nguồn cội của CSVN đối với quê hương thứ nhất - nơi mà quý vị đã
buộc phải rời bỏ, năm xưa. Hận thù ư? Quá xa xưa để phải canh cánh làm điều gọi
là "trả hận" như CSVN luôn rêu rao. Chống phá ư? Để làm gì, khi mà
hàng trăm tên tuổi NVHN đã có những chỗ đứng quan trọng trong bộ máy công quyền
quý quốc; cả những người thành đạt tiếng tăm trong chuyên môn, những tỉ phú,
triệu phú giàu có nơi "xứ người"; cho đến những NVHN chỉ cần một cuộc
sống bình an, lâu lâu có thể "đi đây đi đó", về VN hay bất cứ nơi nào
trên thế giới để du lịch. "Trả mối hận năm xưa", "giành quyền
lực" hỏi có ích gì cho cuộc sống êm ấm hôm nay mà quý vị đang thụ hưởng
(?!).
Ông Hoàng Thu - cựu quân nhân thuộc QLVNCH,
được con bảo bọc cho cuộc sống an nhàn tuổi xế chiều, đã tự thiêu vào hôm
23/6/2014 để bày tỏ tinh thần chống giặc ngoại xâm, người CS sẽ lấy lý do gì
giải thích, nếu không phải là Lòng Yêu Nước?!
***
Kính thưa NVHN!
Trong bài viết mới nhất của anh Đặng Chí Hùng,
có ý kiến [1]: "Ngày hôm nay, một thực tại đáng buồn là người ta
có thể gửi về Việt Nam hàng triệu USD hàng năm..." làm tôi suy
nghĩ rất nhiều.
Dẫn câu trích trên không phải trách anh Hùng
và càng không dám trách NVHN, bởi tôi quan niệm: Với thời gian định cư lâu năm,
NVHN có toàn quyền sống cho bản thân, cho gia đình và làm những việc có ích cho
cộng đồng cũng như cho quốc gia sở tại - nơi đã là quê hương thứ hai của quý
vị.
Dẫn câu trích trên, để thưa với quý vị điều ai
cũng biết về người CS: nói láo.
Do hoàn cảnh lịch sử đau thương của Việt Nam,
thành thật xin lỗi khi chia NVHN thành "3 nhóm".
- NVHN ở các quốc gia dân chủ (đi trước 75,
trong các đợt "vượt biên" sau 75, HO, ODP, tị nạn CS sau này).
- NVHN ở các quốc gia có gốc CS.
- NVHN ở các loại hình: cô dâu (Hàn Quốc, Đài
Loan v.v...), xuất khẩu lao động (Nhật Bản, Syria, Arab Saudi v.v...), du học
và làm việc (sau này) rồi định cư luôn.
"Phân chia" NVHN như trên, tôi hoàn
toàn không có ý định chia rẽ dân tộc mà chỉ muốn làm rõ để nói về khái niệm
"kiều hối". Bởi khi CS đưa ra con số cả chục tỉ đô la Mỹ mỗi năm đều
mang đầy "tính chính trị", làm người đọc dễ thấy hình ảnh: Kiều hối
càng nhiều = yêu nước càng cao (!). Một trò tuyên truyền sống sượng và dễ gây
ngộ độc cũng như ngộ nhận.
Mặt khác, trong những năm gần đây, các phong
trào chống CSVN cũng như chống Trung cộng cướp nước VN, phải nói rất hiếm thấy
xuất phát từ các nước: Nga, Ukraine, Ba Lan, Sec, Đức (Đông Đức CS cũ) v.v...
Như thông tin trên nhiều mặt báo, ngay cả những
người Việt định cư lâu năm tại Ukraine, khi biến loạn xảy ra, những người này
chỉ tính nước bỏ chạy và làm sao an toàn, hơn là có ý nghĩ bảo vệ nơi đã cưu
mang họ suốt nhiều chục năm qua. Dẫn ra điều này, tôi cũng không có ý lên án họ
mà để thấy tác hại nghiêm trọng của "chủ trương nhồi sọ" từ CS làm
cho người dân không còn ý niệm Tổ Quốc - Quê Hương là gì cao cả và thiêng liêng
hơn bản thân (!). Nếu quý vị nào đang sống tại các quốc gia CS (cũ) đọc đến
đoạn này, xin đừng nghĩ tôi chỉ trích cá nhân. Tôi chỉ tố cáo và lên án bản
chất CS.
Kiều hối là tiền bạc được di chuyển từ những
người đang trú ngụ hay là lao động ở nước ngoài đến thân nhân của họ tại quê
hương (theo wikipedia).
Theo thông tin CS công bố về cái gọi là
"kiều hối", VN những năm sau này đều nhận hơn cả chục tỉ đô la Mỹ mỗi
năm. Thưa, tôi không tin cả nội dung và hình thức của kiểu "kiều hối chính
trị" này, bởi:
1. Con số thống kê của CSVN đều là con số sai
sự thật, ngay cả ông Vũ Khoan - cựu phó thủ tướng cũng phải thốt lên [2].
2. Không những vậy, kỹ thuật tính toán tuân
theo tiêu chuẩn quốc tế khi gắn với chuyên môn thống kê, hệ thống quản lý kinh
tế & hành chánh của CSVN không cho thấy có đủ khả năng và không có căn cứ
để tin họ tuân thủ nghiêm túc chuẩn thế giới.
3. Đối với CS, hình như cứ tiền từ ngoài VN
vào (tất nhiên không kể các nguồn FDI, ODA, vay mượn khác) đều được gộp chung
gọi là... "kiều hối"? Trong khi:
3.1 Người Việt tại Đài Loan [3] (469.199 người
- tính đến 2013), người Việt tại Hàn Quốc [4] hơn 100.000 người tính đến 2007).
Đa số người Việt từ hai quốc gia này là "cô dâu" và "xuất khẩu
lao động". Tôi không đủ khả năng để biết lượng người VN tại các quốc gia
khác trong tư cách "xuất khẩu lao động" hay "cô dâu", hoặc
hoạt động "kỹ nghệ tình dục" (Singapore, Malaysia, Campuchia, Nhật
Bản, Arab Saudi, Syria v.v...). Thậm chí, các con số này cũng rất khó tin với
xác suất thống kê đủ độ tin cậy (như nói trên).
3.2 Giới tài phiệt mang danh "Việt
kiều" mang tiền về nước đầu tư các hình thức, được biết nhiều nhất hiện
nay đa số xuất phát từ các quốc gia CS trước đây, trong đó nổi bật như [5]: anh
em Phạm Nhật Vũ - Phạm Nhật Vượng, Nguyễn Đăng Quang, Hồ Hùng Anh cho đến Bầu
Kiên v.v... Hiếm thấy khuôn mặt nào gọi là "đại gia" tương đương như
vậy xuất phát từ Mỹ, Canada, Châu Âu, Úc v.v...
3.3 Những đầu tư riêng lẻ theo thời thế (như
đầu tư BĐS lúc sốt giá trước đây) để tìm kiếm lợi nhuận cũng cần làm rõ. Một
đặc tính vùng miền mà người miền Bắc được xem là nổi trội hơn miền Nam:
"bà con dòng họ", "đồng hương đồng khói" cũng chi phối rất
nhiều trong vấn đề "kiều hối" và "đầu tư".
Như vậy cần:
1. Phân loại xuất xứ "kiều hối". Ví
dụ: từ Mỹ, Canada, Úc, Anh, Hàn, Đài Loan, Syria, Đức, Nga, Ba Lan, Sec,
Ukraine v.v... mỗi nơi là bao nhiêu. Một điểm đáng chú ý: vì Mỹ kim là đồng
tiền phổ quát trên thế giới, do đó, khi "kiều hối" được thể hiện bằng
đồng USD, có thể dễ làm "mà mắt" người dân bình thường (nghĩa là kiều
hối đa số từ người Mỹ gốc Việt), khi không để ý nó được chuyển đổi từ đồng bản
vị các quốc gia khác.
2. Phân loại nguồn gốc tiền từ: cô dâu, xuất
khẩu lao động [6] (số chưa đầy đủ đã cho biết 500.000 người), gởi biếu thân
nhân thuần túy, đầu tư sản xuất kinh doanh (nhưng nhờ thân nhân đứng tên hay
hùn vốn hoặc dưới vỏ bọc nào đó v.v...).
3. Đặc biệt, nạn "rửa tiền" là một
khuất tất vô cùng nghiêm trọng tại Việt Nam có liên quan đến "kiều
hối". Trước đây, người viết đã dẫn ra những biểu hiện của nạn "rửa
tiền" qua vụ Ngô Xuân Tiệc [7] có liên quan đến Trần Quang Tiệp, Phạm Quý
Ngọ, Trần Đại Quang v.v... Mới đây, ông Nguyễn Tấn Dũng tiếp đón Thủ tướng [8]
nước Vanuatu (một đảo quốc nhỏ).
***
Chưa làm rõ ngọn ngành nội dung và số liệu
"kiều hối" thì băn khoăn vẫn còn đó.
Một câu hỏi chính đáng đặt ra: Giả sử, con số
tương đối tin cậy được, chỉ có "cơ cấu kiều hối" khác biệt thì ảnh
hưởng gì mà CSVN cần phải làm vậy? Xin thưa:
- Như đã nói trên: Kiều hối càng nhiều = yêu
nước càng cao, đó là một mục tiêu chính trị quá có lợi cho chế độ CS. Yêu nước
kiểu "tổ quốc XHCN", nghĩa là CS đã sử dụng ngon lành thành ngữ
"cào bằng chó với chủ nhà" [*].
- CSVN đầy tự tin trình bày trước toàn dân
trong, ngoài nước và thế giới rằng: Dù thế lực thù địch chống phá, nhưng tuyệt
đại đa số kiều bào vẫn nhiệt tình góp phần xây dựng "tổ quốc VNXHCN".
- Song song đó, CSVN đạt được sách "ly
gián kế" giữa NVHN nhóm 1 với nhóm 2, với nhóm 3 cũng như ngược lại và đan
xen lẫn nhau trong/giữa 3 nhóm. Còn gì có lợi hơn khi 3 nhóm NVHN mâu thuẫn lẫn
nhau. Đặc biệt NVHN ở từng nhóm mâu thuẫn và chống báng lẫn nhau (nhất là tại
Mỹ) càng quá có lợi cho chính sách "chia để trị". Mặt khác, CSVN càng
khoái chí khi nhìn NVHN chống nhau như thế với lập luận của các bên (ví dụ):
+ Chống cộng mà cứ gởi tiền về như thế chống
cái nỗi gì? (bên này).
+ Tôi gởi là cho gia đình, bà con v.v... chớ
tôi không gởi cho CS. (bên kia).
Vậy, câu chuyện NVHN "chống phá"
càng nhiều và rơi vào vòng lẩn quẩn thì CS càng có lợi.
Thậm chí "khai vống" lên (nhiều khi
kiều hối 9 tỉ, "làm đại" luôn 10 tỉ. Có gì mà CS không dám làm?).
Báo con số "Kiều hối" đầy lạc quan
(dù không chắc thật) để NVHN càng "đánh nhau chí tử", phải chăng là
sách lược thâm độc của CS để phá nát lòng tin giữa người trong nước và NVHN
cũng như giữa NVHN lẫn nhau?
Lòng tin lẫn nhau của người Việt Nam - báu vật
hữu hiệu để chống chế độ toàn trị - CSVN đã phá gần như nát bét tại quốc nội!
Đời Mồ Côi
Em sinh ra đã không hề biết mẹ
Hàng ngày Em theo chị để ăn xin
Ngày đầu đường đêm ghế đá công viên
Sống lay lắt nhờ đồng tiền thiên hạ.
No comments:
Post a Comment